Phải chi hôm ấy mưa đừng rơi qua chốn này
Phải chi hôm ấy anh đừng đội mưa đứng đây
Thì trong chiều nay anh đã không nhớ thương ai
Qua mỗi đêm dài anh đã không xót xa u hoài.
Phải chi hôm ấy hiên nhà này không vắng người
Phải chi hôm ấy anh đừng nghe em nói cười
Nhìn mưa chiều rơi anh đã tin có nhân duyên
Hai đứa tâm đầu anh đã tin do trời xui khiến.
[ĐK:]
Tình yêu đầu tiên đã mang đến cho anh thật vô tình
Ngập tràn ước mơ anh đã hiến dâng em trọn tim mình
Tình như rượu say anh ngất ngây mỗi đêm cùng với em
Khiến anh kiêu ngạo rằng với em, anh là duy nhất.
Mà anh nào hay thế gian có bao nhiêu điều không ngờ
Từ ngày có anh, em đã có ai kia tự bao giờ
Ngày không còn yêu em nói đôi ta không hợp với nhau
Vết thương cào sâu, anh thét lên cho vơi nỗi đau.
2. Phải chi anh biết duyên tình đẹp luôn trái ngang
Phải chi anh biết yêu rồi người ta phũ phàng
Thì thôi ngày xưa anh đã không tránh cơn mưa
Anh sẽ không khờ và dễ tin những câu bông đùa.
Phải chi anh biết yêu một người không dễ dàng
Phải chi anh biết nghi ngờ người ta dối gian
Thì bây giờ đây anh đã không vướng ưu phiền
Trong trái tim này anh vẫn chưa bận lòng lưu luyến.