Mịt mù đường xa trong tim anh luôn hằn sâu tên em không rời
Cùng tôi rong chơi phiêu du lang thang mặc ngàn đắng cay tơi bời
Ngậm ngùi phải làm sao vơi, ngồi nhìn biết sao cất lời
Hằng mong duyên số dẫn lối chung bước, ấm êm mãi không buông lơi.
Người vẫn ngồi đây ôm bao suy tư, lặng thinh xuyên bóng đêm dài
Hỏi niềm mong manh sao chưa tan mau, giờ còn ấp e ưu hoài?
Ngày từng ngày dài mau phai, tuổi xuân biết sao níu lại?
Nguyện không nguôi ngoai miên man yêu thương biết bao dấu yêu một thời.
Chỉ nguyện mãi yêu ngươi thôi, bạc đầu chẳng phân ly
Cất tiếng yêu đâu khó gì, mà sao ai ngại ngùng không nói?
Để em mãi xa tầm tay, đã trót yêu nhưng dối lòng
Lặng thầm buông phím bao nỗi thương nhớ in bóng hình em.
Nguyện sẽ mãi yêu người thôi, bạc đầu chẳng phân ly
Nói tiếng yêu ngay lúc này, sợ cô đơn càng thêm ngất cao
Nhớ em biết chăng người ơi, đã trót yêu nhưng dối lòng
Làm sao em biết bao nỗi thương nhớ cất trong lời ca
Là viết riêng tặng người!
Mịt mù đường xa trong tim anh luôn hằn sâu tên em không rời
Cùng tôi rong chơi phiêu du lang thang mặc ngàn đắng cay tơi bời
Ngậm ngùi phải làm sao vơi, ngồi nhìn biết sao cất lời
Hằng mong duyên số dẫn lối chung bước, ấm êm mãi không buông lơi.
Người vẫn ngồi đây ôm bao suy tư, lặng thinh xuyên bóng đêm dài
Hỏi niềm mong manh sao chưa tan mau, giờ còn ấp e ưu hoài?
Ngày từng ngày dài mau phai, tuổi xuân biết sao níu lại?
Nguyện không nguôi ngoai miên man yêu thương biết bao dấu yêu một thời.
Chỉ nguyện mãi yêu ngươi thôi, bạc đầu chẳng phân ly
Cất tiếng yêu đâu khó gì, mà sao ai ngại ngùng không nói?
Để em mãi xa tầm tay, đã trót yêu nhưng dối lòng
Lặng thầm buông phím bao nỗi thương nhớ in bóng hình em.
Nguyện sẽ mãi yêu người thôi, bạc đầu chẳng phân ly
Nói tiếng yêu ngay lúc này, sợ cô đơn càng thêm ngút cao
Nhớ em biết chăng người ơi, đã trót yêu nhưng dối lòng
Làm sao em biết bao nỗi thương nhớ cất trong lời ca
Là viết riêng tặng người!