QUÊ HƯƠNG LÀ NÚI HỒNG SÔNG LAM
Nhạc: Vũ Quốc Nam
Thơ: Trịnh Văn Vinh
Quê hương em có dòng Sông Lam, điệu ví giặm chao nghiêng đôi bờ dệt lụa. Ngút mắt những bãi dâu ruộng lúa, tần tảo bốn mùa chở nặng phù sa. Anh có về thăm mẹ thăm cha, cho em về theo câu hát, Cửa Hội mênh mang, Cửa Lò bát ngát giận thì giận mà mong càng mong.
Quê hương ta từ thuở hồng hoang bão lũ liên hồi gió Lào rát mặt, đông lạnh căm buốt như da cắt, tay run gầy cấy lúa ruộng sâu. Xa quê hương nhớ Hoàng Trù nhớ Làng Sen quê bác. Giọng nói có phôi pha ít nhiều đổi khác, vẫn chất phác thật thà như ruộng lúa bờ tre. Cầu Bến Thủy nối hai Miền Xứ Nghệ, vịnh câu Kiều tay nắm chắt tay. Sông Lam chảy như ngàn đời vẫn chảy. Hồng Lĩnh mây bay, Hồng Lĩnh hóa rồng.