Hoàng Thành mong em đã lâu
Từ ngày nơi đây là dòng sông với đôi bờ thương nhớ
Mùa thu lặng lẽ mong em về
Hoa cúc ánh mắt em ngày xưa
Háng cây Sưa thơm cơn mưa tháng ba
Hoàng Thành lặng im rêu lan trên lối đi lá rụng
Phố mới người đông
Hoa tím bằng lăng
Ve hát nửa đêm
Tình yêu gọi em về
Gọi bầu trời cao
Anh như nắng đang rong chơi cùng tháng năm
Một chiều ngồi đây ta như cát mênh mang sông Hồng sóng vỗ
Lặng trong ký ức bao nhiêu nhớ thương hôm qua
Cơn mưa phủ kín chân trời rồi đi mãi
Mùa thu lặng lẽ đưa em về
Hoa cúc ánh mắt em ngày xưa
Tình người về đây
Nơi ta đến bỗng thật Hà Nội
Thầm lặng mùa đông
Nơi ta sống đã thành Hà Nộ