Ver1 ; Thích em…là cảm giác khi ta vừa gặp
Nhưng giờ cảm giác là gì khi trong tim này hy vọng đã tắt
Nhớ em là công việc anh vẫn làm khi về đêm
Yêu em là lúc anh biết tim con mình bắt đầu tập đếm
Yêu em trong say đắm chỉ cần người không gì thêm
Rồi ghét em trong cay đắng khi em ngoảnh mặt không kề bên
Muốn nói cho em biết anh yêu em nhiều như “thế nào”
Yêu em trong từng hơi thở như từng giọt máu thấm trong “tế bào”
Nhưng rồi…người cũng ngoảnh mặt quay lưng “bước đi”
Anh như kẻ điên chết lặng vì nửa linh hồn ai đã “tước đi”
Ước chi...nỗi đau đó không mang “tên em”
Anh Qên là chỉ mình anh chứ còn niềm vui đang cạnh “bên em”
Em cười….chỉ đơn giản em đang “hạnh phúc”
Em nói họ không giống anh và không bỏ mặc em khi em “lạnh
Lúc” em thấy cô đơn..khi tim em đang có khoảng trống
Tại sao anh phải giống họ khi trong tim anh cũng có khoảng trống
Ver2;;
Ghét em…..chỉ đơn giản là anh “ghét em”
Không cần phải giải thích hay ngụy biện rồi tạo “nét thêm”
Đêm xuống….cũng là lúc nỗi buồn “lên ngôi”
Ghét em vì em thay đổi để nỗi buồn đó…ngày ngày “bên tôi”
Ghét em từng câu nói cùng lời hứa em “chôn vùi”
Ghét em sao đy mau Qá trong tôi bóng hình..tồn tại “không nguôi”
Em yêu là vì gì hay đơn giản chỉ là “nghi thức”
Hình thức chỉ là bên ngoài cuộc vui đã tàn em mang “đy vứt”
Em đy sao vội vàng….con tim tôi “bẽ bàng”
Em quay lưng “nhẹ nhàng” còn niềm đau tôi “sẽ mang”
Với em chia tay “dễ dàng” và em lấy đó làm “vẻ vang”
Còn đối với tôi đó là chấm hết vì tôi phải lật đời sang trang
Hoang mang….khi lạc lối “cùng khói trắng”
Ghét em nên tôi phải tỉnh tiếp tục nhìn đời “cùng với nắng”
Ghét em nên tôi phải tìm lại chính con người “đã bị mất”
Và cũng chính vì ghét em tôi đã làm bạn với thứ “xa xỉ nhất”