Từ Thành Vinh, Hưng Nguyên qua Quên Bác
Nghe tiếng còi tàu xuôi ngược Bắc Nam
Nắng vừa lên hương Sen thơm ngát
Qua chiếc cầu vượt vừa mới xây xong
Thênh thang con đường đưa a về quê Mẹ
Có thương nhau ngại chi mà nắng gió
E đưa a về xứ Nghệ cùng e
E đưa a về đất Mẹ Thanh Chương
hò ơ ơ ơ ............ơ ơ ơ ơ
Dù ai đi ngược, dù ai về xuôi
Dù có bôn ba khắp bốn phương trời
Đất Thanh Chương mần răng mà quên được
như nước sông Danh( Giăng) xuôi về Sông Lam
Để a lên Đò Rạng, để e xuống Chợ Cồn
Bát nước chè xanh đong đầy nỗi nhớ
Để nhút càng mặn càng đượm tình quên hương
Để con gái Thanh Chương chung nghĩa chung ơ tình.
Một miền quê năm xưa bao gian khó
Đã lớn lên rồi trong nỗi nhớ mong
Những người con Thanh Chương yêu dấu
Luân vẫn sâu nặng tình nghĩa quê hương
Xây nên Cầu Dùng mang bao nhiêu kỉ niệm
Nỗi yêu thương từng đêm hò trên bến
Cho a sang nhà Thầy Mẹ làm quen
Ta thương nhau rồi hết dận lại càng thương
hò ơ ơ ơ ơ ơ....ớ ớ ớ
Về thăm Cầu Rộ rồi qua Thanh Mai
Thanh Thủy, Thanh Giang( đò cuống kiên cường)
Đất Thanh Phong còn đây trang lịch sử
Xô Viết ba mươi vang vọng năm xưa
Để hôm nay về lại mảnh đất thắm nghĩa tình
A hãy về đây quê mình thương lắm
Để Ví Phường vải đêm gọi mùa trăng lên
Để câu hát giao duyên nên nghĩa nên ơ tình.