Ver1:
Nó là bạn hả... có thật là bạn của em không?
Bao nhiêu lý do thì gọi là đủ?
Đừng có cố gắng tìm mọi cách chống.
Muốn anh tin điều đó là thật thì hành động nó phải đồng nhất
Một tình yêu mà chứa ba người...
Liệu rằng hiện tại em có thấy chật không?
Bạn... mà lại lến lút đón đưa em hàng ngày
Mà lại nói chuyện thân thiết thâu đêm...
Những lúc mà anh giả vờ ngủ say
Anh vẫn mĩm cười như người hạnh phúc...
Nhưng đâu phải là anh không biết
Bởi tâm hồn em nơi nào đó trong khi bàn tay ta vẫn đang siết
Cần giải quyết bây giờ vì để càng lâu đau càng thấm
Với cương vị là người đến trước...
Em lại lấy thước đo ngang tầm
Em không muốn mất cả hai, vì cả hai dều được tôn trọng
Đều muốn yêu em và được em yêu...
Để rồi cứ mãi đong đưa trên võng
Thực sự là đau lắm, nhìn lại chuỗi ngày ta bên cạnh nhau
Cắt đi một nữa đem chia người khác thì hỏi kết thúc khi nào có hậu
Giữa hai người anh cho em chọn, người ở lại và người ra đi...
Tình yêu trong em là do em quyết...
Anh không yếu đuối chọn cách năn nỉ.
Hook:
Đã từng bên nhau hạnh phúc sao em quên đi?
Yêu thương, em chỉ trao anh thôi mà...
Sao bây giờ em chia cho ai kia...
Để nổi đau một mình anh giấu...
Đắp xây thật nhiều, yêu thật lòng...
Rồi nhận lại chỉ toàn niềm đau.
Nói anh nghe đi, con tim em đang nghĩ gì?
Từng ngày qua anh đã sai điều gì?
Mà sao người lạnh lùng như thế
Nước mắt anh rơi thật nhiều
Em xem anh là một người đã đi qua đời em.
Hạnh phúc ta không dễ có, xin hãy nắm bắt...
Nhưng giờ thì chẳng muốn giữ anh lại đây.
Hai ta xa nhau rồi, nơi anh đứng đã có người thay.
Ver2:
Bên anh... bên ai... người đó là bạn, tại sao bắt em phải suy nghĩ?
Rõ ràng người em yêu là anh nhưng sao anh lại đem so với tri kỷ
Làm sao có thể phản bội lại anh để em đi bên người bạn thân
Chưa biết rõ ràng tại sao anh vội trách, bắt tội khiến em thành nạn nhân
Còn đâu tình cảm từng xây bên lâu đài cát bãi biển chiều nơi ta ngồi
Còn đâu niềm tin kỉ niệm yêu thương, lời hứa bên nhau sao xa rồi?
Người vội đa nghi, lệ ra mi sao không nghe lời em nói...
Bạn bè đón nhau, quan tâm một chút thì anh lại đem ra soi mói
Rồi lời giải thích sao anh không hiểu mà cứ khăng khăng nói em sai
Thử hỏi hai năm yêu nhau, thương nhau thì ngoài anh ra em bên ai
Đừng nói ra câu giữa anh và nó... em yêu ai... nghe đau lắm
Sao anh đa nghi, mà không tin em, nói thế nào cho anh thấm
Khẽ gật đầu buôn lơi, tim chết chấp nhận buông tay người em thương
Bài toán không có kết quả...
Nhưng sao anh cố chấp tìm cách làm tương đương.
Con đường em bước không thể thiếu anh...
Không thể mất đi cả phương hướng.
Ai sẽ yêu thương ai sẽ nhường nhịn, chịu được mỗi khi em ngang bướng.