XỨ NGHỆ MÃI TRONG TÔI
Sáng tác: Vũ Uy
Ca sĩ: Khánh Huyền- Đoàn dân ca Nghệ An
Khi tôi nghe tiếng nói xứ nghệ
Thấy quê hương răng mà gần như rứa
Tiếng quê tôi mộc mạc cằn khô nhưng chan chứa nghĩa tình.
Khi tôi nghe điệu ví quê nhà
Nhớ cánh đồng lúa, nhớ lời mẹ ru
Lời ru mẹ tôi giữa trưa hè át cả tiếng ve râm ran.
Dù đi nơi mô dù đi nơi mô
Đi đến chân trời hay góc bể, vẫn khó quên khói mùi rơm rạ
vẫn nhớ mãi mối tình anh ả trên bờ đê chờ ánh trăng lên
Dù xa quê hương, dù xa quê hương.
Tôi vẫn hướng về nơi có mẹ, vẫn tháng ngày gánh đời gian khổ
Vẫn đôi chân mòn lội bùn nứt nẻ, mái tóc nhuộm ráng chiều.
Thương người em gái quê tôi
Da em nâu bởi tắm ao hè, tiếng khó nghe bởi đời lam lũ
Nhưng lòng thủy chung, như câu dân ca
“Núi Hồng hết cây, Sông La có cạn thì đó với đây mới hết ơ… tình”./.