Tham vọng rồi sẽ châm ngòi tranh đoạtBản tính yếu mềm dần dắt sai lầm chồng chấtĐôi chút nhân từ tàn xót đều bong ra từng phiênCám dỗ chốn trần ai, vạn cổ thiên thu khó bề vùng vẫyđành lòng chấp nhận, rồi ai cũng dần hóa tàn khốcbảo bọc không xuể nỗi thống khổ chúng sinhđừng cứ mê muội cái giá phải trả mang tên vĩ đạidanh anh hùng, xưa nay vốn là gánh nặngta chọn lấy yêu chàng, chẳng qua cũng chỉ vì dỗ dành bản thânbảo bọc chàng,có lẽ cũng chỉ vì chính ta đã rung động
Trân trọng chàng, vốn không phải vì muốn mang những hạnh phúc yên vui
Lưu giữ cho bản thânta ôm lấy chàng,đều vì muốn cứu vớt bản thân tauống say rồi, có lẽ bởi muốn nhìn rõ chính mìnhân oán tình thù,đúng sai được mất không gì đẻ hối tiếc
Tình ta đơn phương chẳng có gì to tát
Hai bàn tay trắng lại không cam đành đạm bạcbởi thế bạt mạng tranh đoạt để gặt hái bội thuthiên hạ vô định, khó nén nổi cô quạnh
Đời người chợt lẻ bóng, mới nguyện sớt chia trái ngọttrời đất mênh mông không người thõa mãn
Đun đút hóa sai lầmtình vay ý mượn hà tất dày vò khốn khổước nguyện ban đầu đôi ta vốn quá đỗi tầm thườngta chọn lấy yêu chàng
Chằng qua chỉ vì dỗ dành bản thân
bảo bọc chàng,có lẽ cũng chỉ vì chính ta đã rung động
Trân trọng chàng, vốn không phải vì muốn mang những hạnh phúc yên vui
Lưu giữ cho bản thânta ôm lấy chàng,đều vì muốn cứu vớt bản thân tauống say rồi, có lẽ bởi muốn nhìn rõ chính mìnhân oán tình thù,đúng sai được mất không gì đẻ hối tiếc
Tình ta đơn phương chẳng có gì to tát
Chỉ là vô số súc cảm đang tranh đấu
Đừng khờ dại so sánh ta cùng thánh nhân xưata sẽ giễu cợt chính tata chọn lấy yêu chàng
Chằng qua chỉ vì dỗ dành bản thân
bảo bọc chàng,có lẽ cũng chỉ vì chính ta đã rung động
Những ai ta từng cứu vớt, chẳng qua để thiên hạ ngưỡng vọng
Tôn kính chính tanếu như ta rời xa chàngcũng có thể là ta thử thách chính mình
Quên đi chàng có lẽ cũng là buôn bỏ chính ta
Thương tâm mất mát, phong lưu vui sướng đều là ích kỉ
Tình ta đơn phương chẳng có gì to tát