Chiếc lá cuối cùng cũng rời cành
Rơi nhanh như thể không đợi được lâu
Đời ngược nhau cũng là cái tội,nên lá với cội lại lần lượt sầu
Cần được thấu hiểu,gần được nhau kiểu đúng nghĩa đang yêu,không dang díu
Chấp nhận căn phòng không gian thiếu
Bên ngoài thành phố đông ráng chiều, bên trong không nói nhưng đoán nhiều
Điều gì người giấu nhưng mình nghe,không phải người đầu nhưng tình sẽ
Như là trọn vẹn,
Hãy tưởng tượng một ngày bon chen của em kết thúc
Thêm một người
Thêm một chỗ dựa khi chợt lười, những lúc vô duyên đột ngột cười
Lòng em không còn sâu bên dưới,phòng anh lại tươi như ai tưới
Đơn giản với nhau không vẹn mười, nhưng mà vui
Em có thể quấn trọn tất cả những ngày lo
Vào một lần tay anh bật lửa để đốt cho vất vả cháy tro
Em thấy đó, đời rồi cũng chỉ có mấy trò
Do mình lo chuyện mây gió nên không tập trung để thấy đò
Đưa mình sang sông
Nếu em cần cho mình vòng tay luôn còn dang rộng
Vậy ngoài anh thì còn điều gì mà mình đang mong ?