Quá nhanh để mà kịp
Nhức nhối hay là tức nói nữa hay là vứt
Bên trái này là vực dù quay đầu cũng không là bờ
Phí sức!
Kì thực mình đã phí mực viết thay vì thấy trực tiếp
Hình khối lề thói: song sắt
Trời đói đời trói
Trong mắt lừa dối chưa từng quan tâm lời vừa nói
Giả dối
Tội lỗi là khi đội mỗi mình làm mũ
Vừa đủ để chết
Không! Còn thiếu gì cái thiếu mà không sao kể hết
Bầu trời đầu đời ta đã với đến khi nhận ra thêm một đường mới để tới được đích:
Trước hết chặt đứt tất cả sợi xích băng qua ngày tháng âm u tĩnh mịch
Quên đi những thứ nhỏ nhặt mình thích
Bỏ ngoặc kép những từ nghĩa bóng
Chết thay vì “sống”
Không có thay vì có như không
Nên mong linh hồn nhỏ mình còn bỏ bên trong thể xác
Kết cục này là không thể khác
Bệ rạc như là bể rác rưởi từ gốc rễ hát
Ngửi mình trong thối nát gửi mình sang tối khác
Chửi mình không lối thoát
Họ đuổi mình thật bội bạc
Con suối đời mình lội
Lạc lối mình không thoái thác
Tự sát thì sẽ khác.
Lầu 15 lầu 14 lầu 13
Đôi mắt sang như chim diều hâu nhìn xuyên đầu người ta
Khung cảnh bị đảo ngược
Nghe được vài tiếng cười lạ.
Thấy kẻ đứng từ trên đỉnh vinh quang
Tuột dốc đi lùi khỏi cuộc đời đình đám
Từ bộ vest chuyển thành áo lở loét
Từ sân khấu trở về internet từ máy bay ra Hà Nội về căn phòng mấy mét
Từ ấm áp trở thành rét từ “Morphine” về “bài ca ót ét”
Từ dẫn đầu về vị trí chót bét
Từ nụ cười về nước mắt khóc thét
Từ kinh nghiệm trở thành lời bốc phét
Từ word về giấy nháp
Từ đơn giản trở về thành phức tạp
Từ nghệ thuật trở về rap.
Cảm ơn đời vì cuộc sống
Vì những thứ đáng ghét
Vì những lời phán xét
Vì khối não hạn hẹp
Vì ngòi bút đanh thép
Vì cổng thiên đường nhanh khép
Vì địa ngục mà ta đang mắc kẹt
Vì ác nghiệt khi ta khác biệt
Vì công việc tạo nên rap việt
Vì lyric ta viết
Vì con beat
Chợt thấy tiếc nếu ta chết
Chết tiệt.