Chuyện kể rằng, có nàng tiên nữ....
Giáng trần, nơi cao nguyên đá mênh mông.
Trái lời cha nên không thể về trời...
Thân hóa thành loài hoa của đá...
Hoa của đá... Vừa quen vừa lạ...
Tím miên man, riêu vơi đến nao lòng.
Giữa cao nguyên đá sáp khô cằn...
Chắt chiu hạt, miệt mài đơm bông...
Hoa của đá... loài tam giác mạch...
Cánh mỏng manh, tinh khiết đến vô cùng...
Như người dân giữa đá núi điệp trùng...
Sống trên đá, chết nằm trong đá...
Hoa của đá... loài tam giác mạch...
Ấp ôm mây... cho đá tím vô thường...
Tím cả trời, tím cả biên cương...
Tím cả miền cao nguyên đá yêu thương...
Hoa của đá... Vừa quen vừa lạ...
Tím miên man, riêu vơi đến nao lòng.
Như người dân giữa đá núi điệp trùng...
Sống trên đá, chết nằm trong đá...
Hoa của đá... loài tam giác mạch...
Ấp ôm mây... cho đá tím vô thường...
Tím cả trời, tím cả biên cương...
Tím cả miền cao nguyên đá........... yêu thương............