Ngăn đôi giữa hai thế giới tôi với bạn
Luôn ở đây, kinh hoàng thay là thế giới Calalini
Tôi lang thang trong tăm tối, trong cô độc
Nơi này đây, thiên đường ghê tởm tôi thấy như hành xác
Ah, nói tôi nào tại sao? Four hundred...
Tại sao phải giết người, cớ sao vậy?
Ah, nói tôi nào tại sao? Wednesday...
Sao cậu muốn giết tôi? Tôi sai nơi nào?
Chẳng biết phải trốn tránh ở đâu an toàn
Để tôi không phải nghe vọng lên lời kêu gào trong óc mình
Những tiếng nói ác quỷ xé toang đôi tai này
Chẳng sao chạy đi khỏi đôi bàn tay đầy nanh vuốt ấy
Ôi! Tại sao? Tại sao Calalini không là
Là góc tối giấc mơ, tan biến hết lúc nắng lên
Ôi! Tại sao? Tại sao Calalini luôn là
Là nơi tôi trải qua
Đau đớn đến mức hét lên
Calalini. . .
Xin một ai hãy đến cứu tôi đi
Đi lang thang trong ranh giới luôn điên rồ
Không làm sao ngăn được những lời ma quỷ, tôi lại cấu xé
Không ai tin tôi đang đớn đau đơn độc
Đây là tôi? Đây là mỗi ngày tôi có khi tỉnh giấc...
Ah, nói tôi nào tại sao? Sycamore...
Mọi người luôn khóc khi bên tôi vậy?
Ah, nói tôi nào tại sao? 24 hours...
Chỉ mình tôi thấy nơi đây thôi vậy?
Chẳng biết phải trốn tránh ở đâu an toàn
Để tôi không phải nghe vọng lên lời kêu gào trong óc mình
Những tiếng nói ác quỷ xé toang đôi tai này
Chẳng sao chạy đi khỏi đôi bàn tay đầy nanh vuốt ấy
Ôi! Tại sao? Tại sao Calalini không là
Là góc tối giấc mơ, tan biến hết lúc nắng lên
Ôi! Tại sao? Tại sao Calalini luôn là
Là nơi tôi trải qua
Đau đớn đến mức hét lên
Calalini. . .
Xin một ai hãy đến cứu tôi đi
Chúng không bao giờ chịu để tôi được sống yên
Chẳng thể nào đơn độc
Không được phép phải đơn độc
Đơn độc. . .
Xin để tôi được yên!!!
Chẳng biết phải trốn tránh ở đâu an toàn
Để tôi không phải nghe vọng lên lời kêu gào trong óc mình
Những tiếng nói ác quỷ xé toang đôi tai này
Chẳng sao chạy đi khỏi đôi bàn tay đầy nanh vuốt ấy
Ôi! Tại sao? Tại sao Calalini không là
Là góc tối giấc mơ, tan biến hết lúc nắng lên
Ôi! Tại sao? Tại sao Calalini luôn là
Là nơi tôi trải qua
Đau đớn đến mức hét lên
Chẳng biết phải trốn tránh ở đâu an toàn
Để tôi không phải nghe vọng lên lời kêu gào trong óc mình
Những tiếng nói ác quỷ xé toang đôi tai này
Chẳng sao chạy đi khỏi đôi bàn tay đầy nanh vuốt ấy
Ôi! Tại sao? Tại sao Calalini không là
Là góc tối giấc mơ, tan biến hết lúc nắng lên
Ôi! Tại sao? Tại sao Calalini luôn là
Là nơi tôi trải qua
Đau đớn đến mức hét lên
Calalini. . .