Khi ta thực sự lớn là không phải ta luôn kể về những chuyện lớn lao…mà là khi ta biết cảm ơn và để ý đến những điều nhỏ bé…
©teA 2014
Bụi…!!
Verse
Có hạt bụi nào qua đây
Lửng lơ giữa khúc đường
Xanh, đỏ, vàng đêm nay
1 góc nhỏ phố phương
Và ngọn lửa là giấc mơ..có khi bừng lên rồi tàn lụi
Thổi tan vào trong cuộc sống rồi ta bỗng hóa thành hạt bụi
Khoảng trời ngỡ bình yên..khi môi em còn đỏ thắm
Rồi em lại vươn cành cây cao… ngoái nhìn lại, anh ở dưới đây nhỏ lắm
Bụi phấn..bụi đường..tất cả quyện vào nhau
Rồi ta trôi 1 cách vô định có biết vấn vương chuyện nào đâu
Ta sinh là hạt bụi..ngây ngô và chưa biết
Cuộc sống có đủ dư vị..hỉ, nộ, ái, ố..như 1 vòng tròn chuyển- đưa- tiếp
..khi bất chợt có 1 cơn gió nào đó thổi qua
Ta nằm dạt trên những ô cửa rồi thấy đêm về thành phố nổi hoa
Chớp tắt, chớp tắt…và hạt bụi vẽ đời ta…
--------------------------
Họ kéo cửa..ta lại rơi
Ta rơi như thể chưa bao giờ từng đọng lại
Không vấn vương, không luyến tiếc, không gì cả
Ta là bụi..đời là giông..nên trong tâm cảm thấy nhút nhát
Nhưng họ vẫn gạt ta đi , thật mạnh mẽ và dứt khoát
Ta thấy lạc lõng…tự 1 mình để giải khuây
Vì chả ai sẽ ôm ta lại vào lòng bằng cả 1 sải tay
Chỉ anh bên em mỗi ngày…nghe tâm tư em giãi bày
Cuộc sống ta chưa từng đi trên ô thảm đỏ đang dải hồng
cũng Như khi ta đối diện nhau, em lại bộc bạch về 1 người khác em phải lòng
rồi hạt bụi trần nào vô tình ta lướt qua nhau
khi ô cửa được tẩy sạch bằng giọt nước mưa ngâu
chỉ phút chốc..ta là bạn..vì cùng chống chọi bão đời thả trôi
nhưng mà không..giữa khoảng trời ta đều là những hạt bụi cả thôi
ta vẫn níu..gió thổi bay
1 cách nào đó im lặng ta chợt muốn mình biến mất khỏi đây
Khỏi sóng gầm giữa biển cả…bão tố của trời xanh
Có những khoảnh khắc cũng đau tương tự như khi em rời anh
Thả những khát vọng, lên bầu trời như diều bay
Nhưng lại nặng 1 thân sầu muộn nơi góc quán nhỏ giữa chiều nay
Ta nghĩ mình là hạt bụi…gạt đi những thứ tương đồng
Để sống 1 cách vô định, nhưng không ta biết mình vấn vương lòng
Vì khát vọng..để yêu..để sống..qua cả trăm, ngàn, vạn ngày
Rồi ta thấm đẫm bụi sương, trên vai áo đã dạn dày
Những hạt bụi…..!!!!~