Đất trời mênh mông
Khách qua đường hối hả
Thủy triều lên lại xuống
Ân ân oán oán
Sinh tử bạc đầu
Mấy ai hiểu thấu
Hồng trần cuồn cuộn, ái tình mê muội, lúc hợp lúc tan
Cứ để nửa tỉnh nửa say
Ít ra trong mộng còn có chàng chung bước
Ta dùng tuổi xuân đánh đổi ngày mai
Chàng dùng chân tình đổi lấy cuộc đời này
Đời người không biết sống đến bao nhiêu
Có biết bao phiền muộn
Sao không tự tại đi một chuyến