Ver1:
Em yêu à ! Ngày qua tháng lại a vẫn đau
Đừng trách a khờ hay vì gì cả chắc chắn a k nhầm lẫn đâu
Có lẽ cảm xúc đã quá lẫn lộn cho nên k tiện mà phơi bày
Như khi nhìn em, trong tay họ, buồn vui lan toả khắp cả nơi này
A cầm cây bút..Vẽ lên giấy phác hoạ đôi chút chuyện tình ta
Rồi lại ngừng tô khi mà đoạn kết a biết tình tàn mình xa
Dòng thời gian trôi lệ đắng môi, nỗi đau cứ đến tự động xoa
Tự vờ mình ổn, tự tay che đậy, chứ mấy ai hiểu đc lòng ta
Cho đi yêu thương thật là nhiều k dám mong đâu đc nhận lại
Dường như quen dần cảnh tượng đau thương tiếp diễn lần 1 rồi nhân 2
A lười phải ép...mình suy nghĩ, vì...thật sự rất rất đau
A cố tìm e trong sự chật chội quặn thắt con tim ngày mất nhau
Nét mặt hiện rõ nỗi niềm cất giữ từ bấy lâu nay rất mông lung
Nên đâu dám lộ ra cho em thấy vì biết duyên này đã k chung
Lối mới bình yên, nơi em về, rãi đầy hoa nhỏ bồ công anh
Lối cũ a đi vương vấn tơ sầu lê đôi chân trần đang cống lạnh
Hook:
Nếu là hạnh phúc em cứ hưởng, còn sự mất mát để anh lo
Đừng sợ cay đắng bao vây lấy em, tất cả mọi thứ a canh cho
Ôm trọn buồn khổ, từ nơi em đem vứt ra tận nơi hoang vu
Rồi đặt lên môi e nụ cười tươi bao gồm niềm vui a mang đủ
A chưa từng nghĩ sẽ phải chứng kiến em ôm ai đó vui mặn nồng
Sâu tận đáy lòng nhiều điều chưa nói thử hỏi có quá chát đắng không ?
Dẫu sao cuộc tình này cũng đã lỡ nên thôi chấp nhận ta rời xa
Mong sao 1 ngày vô tình lướt vội giữ nguyên khoảng cách đừng dời ra
Ver2:
Nhìn sâu vào đôi mắt đó…màu trắng nhạt dần chuyển sang đỏ
Long lanh 1 chút lệ tình và em là món quà tạo hóa trời ban cho
Em là cơn dốc 2 chiều đã khiến a trở thành kẻ phế nhân
Nó là 1 cơn ác mộng , khi biết lúc này ta trở thành kẻ thế thân
Cho a được hỏi….E đã đi đâu lúc a cần e nhất
Chỉ có những người thật lòng yêu nhau
Mới cảm được đâu là cần hay mất
Với a tình cảm thì mộc mạc , a ko có khiếu để ăn nói
Tâm sự này đều gửi vào nhạc , sau bao nhiêu năm mình chăn gối
A lấy nổi đau làm thức ăn tối , ngồi nhìn cơn mưa phủ kín giăng lối
Vật vả a phải chấp nhận chịu đựng chứ ko diển tả được hết cơn đau này bằng lời
Và những gì ta hứa giờ cạn lời
Dù sao đi nữa từng là bạn đời
Em đưa a vào thế giới lập khuông điều khiển a như trò chơi
Em có công việc … Và những cuộc hẹn riêng tư với nhiều đối tác
Thôi thôi a không muốn nhớ đến lời xin lỗi kẻ bội bạc
1 tấm chân tình giờ thối nát
Của người phụ tình vừa dối gạt
Kéo 1 thời gian dài nãy sinh trong ta từng suy nghỉ về tội ác
Outro:
A sợ ngày mưa a sợ gió rét a sợ tất cả cũng vì em
Nơi cuối góc tối trên con đường đó gào … thét… để gọi… tên e
E như giọt nắng long lanh trong xanh không a không lạnh
Rồi bỗng chợt tan khi màn đêm hết như 1 góc chết khoảnh lặng trong tranh hoa bồ công anh
Xa gió ta có ra đó củng chỉ là mơ
trong giấc mộng đẹp và say giấc nồng
ấm nơi con tim a
đợi người quay về bên cạnh
và nói người nhớ tên a
nhớ những ngày đầu là kỉ niệm đẹp nhắc em đừng chớ quên a
-
Qua từng năm tháng tuy đã cũ nhưng k ngã mũ đâu em ơi
Chỉ có em quên nhưng a vẫn nhớ, vật đổi sao dời a vẫn đợi
Dù em xa xăm nơi nào đó a vẫn 1 xó bao lâu nay
Chờ nơi lối vắng người sẽ trở về mặc sức a níu e đâu hay
Nụ cười trên môi nhưng thương cách mấy vẫn phải bật khóc trong câm lặng
Hành động hoàn toàn đi ngược lời nói, đôi lúc chịu đựng đến nghiến răng
Rồi a sẽ ổn và thôi ngừng khóc lau khô khoé mắt còn ướt mi
Đôi chân quá mỏi k thể cử động tạm ngưng lại vài từng bước đi