Ngược lên miền biên giới qua những cung đường đẹp như trong thơ, anh cùng em ta đã về nơi quê hương của mình.
Cầu Phà Lò vẫn hiên ngang đứng đó, đưa ta qua những tháng năm cuộc đời. Nối những chuyến hàng miền ngược miền xuôi, nối duyên tình của bao lứa đôi.
Anh đưa em về thăm động Bo Cúng, núi pha rùa cảnh đẹp quê hương. Về thăm non nước quê mình, Về tắm mát dòng nặm Mo
Quan sơn ơi lòng bao nhớ thương, bao năm đi xa nay đã trở về, lòng vui sao nhìn quê hương đổi mới.
Những nếp nhà sàn khang trang, mái ngói đỏ tươi sáng trưng ánh đèn.
Những con đường rộng mở thênh thang, tương lai đẹp tươi như đang chào đón. Câu khặp tiếng khèn vẫn còn nồng say.
Ôi đẹp thay...Quan sơn quê mình...