Em đứng trên cánh đồng
Xem sóng xanh mướt lan lan về nơi mắt không thấy được
Em thấy em giống như trăm nghìn cơn sóng lay giữa đồng
Lay lắt trong gió, trong tay nghìn trăm mối duyên chéo chồng.
Chiều mùa thu xanh biếc
Mùi hương thơm ngát che hết buồn vui quấn nhau bất tận
Chiều mùa thu không nói
Nhìn xa xa lắc em thấy mình như nắng vương thắm chiều.
La la là la la....
Không ai khóc mùa xuân chim én bay lạc rơi xuống thiên thu không ngừng
Không ai hát lời ca chưa biết yêu, hát đến quên mình đi.
Không ai tiếc tình yêu chưa thắm duyên sâu, chưa nắng lên màu an bình
Không ai thoát niềm đau thương thế nhân, thoát bóng đêm triền miên.
Dưới chân người ơ hờ, có em nằm im chờ
Hát lên lời ca của nắng Sẽ không còn ai là, vốn không còn em là
Bấy lâu người quên điều đó.
Dưới muôn vì sao trời
Đến muôn đời sau này
Tiếng yêu là không thể hát
Sẽ theo người vô cùng
Sẽ ôm người không ngừng
Đến khi lòng tan thành gió..
Em đứng trên cánh đồng
Em thấy em giống như trăm nghìn cơn sóng lay giữa đồng.
Em đứng trên cánh đồng
Em thấy em chết đi cơn buồn lo quấn nhau bất tận.