Bước nhẹ nhàng trên con đường thật đầy bụi
có đứa bé và sấp vé số mồ hôi nhễ nhãi trên khuôn mặt đầy bụi
Cùng tuỗi bạn nhưng em không đủ điều kiện để cắp sách tới trường
Tay em cầm thay gì là vở nhưng lại là sấp vé số tới cuối con đường
Đáng lẽ cái em biết là từ học chứ không phải từ đời đâu
Đáng lẽ giờ này em được ở nhà chứ không phải đi bán đến trời khâu
Lặng lẽ nhìn em trên khuôn mặt luôn mãi 1 nụ cười
Tuỗi hồn nhiên ngây thơ chưa lớn đã kiếm tiền để phụ người
Dòng đời trắc trở lắm em ơi vách ngã đừng khóc hãy đừng lên
Vì chị tin có ngày em sẽ trở thành 1 người ai cũng biết tên
Ông trời không phụ tình người chỉ có người phụ tình ông thôi
Em đã dùng sức để kiếm ra tiền em đã làm ba mẹ hạnh phúc hơn chữ mong mỗi
Những lúc khó khăn hãy nhớ kiên trì đừng hư rổi nông nỗi
Ba Mẹ còn chờ em ở quê nhà bước tiếp nữa sẽ thành công thôi
Đám bạn nhìn em bằng ánh mặt thật là kì thị
nhưng không sao em vẫn cười vẫn nhìn thẳng con đường đang dù ngta có dị nghị