Ver 1:
Xin Em đừng khóc mà….hãy để anh bước đi xa đời em…..
Cũng như khi xưa…anh đã từng bước đến với 1 tư cách ko trọn vẹn…
Anh mang nụ cười…kèm nước mắt….cùng với vị đắng nào khoét vào tim…
Con đường ta bước chỉ là giao nhau ở 1 khoảnh khắc nên đừng kiếm tìm….
Thật sự cầu vồng này….chỉ mang đến cơn mưa theo sau đó là nước mắt
Hạnh phúc giả tạo..đó chỉ làm nhau đau…thì cớ làm sao phải nắm chặt
Em nhìn trước mặt 2 ta kìa…nơi đó không phải nơi có ánh bình minh…..
Mà chỉ có em cũng có thể là anh bước về nơi đó và 1 người lặng nhìn….
a…anh cười lên thứ được gọi là niềm ao ước nhìn về tương lai…
Điều khiến anh cười nhiều hơn như thế là khi em nhìn anh 1 cách thương hại
Cứ để anh đi đi em à….nhiều thứ thay đổi như 1 cách định kì
Cũng như cách sống trái ngược tự nhiên của 1 con người đang dần rối trí…
Anh không đem đến đc niềm hạnh phúc thì cứ như thế anh để em xa….
Yêu thương chưa đến đc về phía nơi anh thôi em cứ xem anh như người xa lạ…
Em đừng khóc….khi mà giọt nước mắt không làm vơi bớt đi được nỗi đau…
Hãy để anh gánh hết những lời trách mắng chỉ cần em vui cứ như ngày nào…..
Hook:
Em đừng khóc khi anh không thể đưa đôi tay gầy để gạt nước mắt…
Xin em đừng khóc khi mà ko có anh đưa nhẹ bờ vai ở ngay trước mặt…
Em đừng khóc vì khi xa anh đơn giản có anh em chưa từng cười…
Vậy em đừng khóc….khi nghe những khúc rap lấy từ nỗi đau dù chỉ 1 phần 10
Anh tự hỏi nhiều lần như thế…tại sao nỗi đau lại bước qua anh….
Và câu trả lời nhiều lần hơn thế cũng chỉ vì anh đã bước qua em…
Anh chưa từng khóc..không phải ko đau…mà chính vì nước mắt anh đã ko còn
Bởi vẫn là đau….là hạnh phúc….cả 2 trộn lẫn nhưng vẫn chưa từng tròn…
Ver 2:
Những dòng tin nhắn anh chưa kịp trả lời ko phải vì ai mà anh lãng quên đâu
Chỉ là nhói….khi buộc lòng phải nói những câu sẽ làm nhau thêm đau
Anh biết anh chưa từng cố để bước cùng em qua hết ngày này….
Nhưng liệu có chắc là em sẽ hiểu cảm giác anh chịu y như hôm nay
Nỗi đau lớn đó trong tìềm thức….a đang cố gắng để phải tìm quên….
Vậy nỗi đau đớn em đang đánh thức có phải là cớ để anh phải ko nên….
Anh không nên cười…. ko nên khóc tất cả chỉ muốn nụ cười cho em thôi….
Có phải như vậy là anh sai….vậy thì lỗi lầm này anh ko từ chối….
Anh thấy mệt mõi lắm em à….nước mắt anh ko thể ứa ra….
Mà chỉ kiềm nén rồi lại nhét vào nơi mà anh muốn nói lên tất cả
Nếu như vấp ngã đó là năng khiếu thì anh tự nhận mình rất tài năng…
Anh có thể té mà ko cần phải bước chỉ cần có ai đó tiến lại gần….
Đưa tay và chạm nhẹ vào nỗi đau mà bấy lâu nay anh đang cố giấu
nhưng chỉ vô ích thôi…..tất cả quay về cũng như lúc bắt đầu…..
cho nên có khóc thì người đó là anh chứ không phải em…như hôm nay
xin em đừng khóc….cũng đừng trách móc số phận theo đuỗi qua những chuỗi ngày dài…..
Outro:
có không em….lời em hứa như bao ngày….và giờ thì sao…sự thật trước mắt là ai đã buông đôi tay này
…cứ cho là anh đi….vì trên hết nỗi đau mà anh từng gánh…..cũng ko thay đổi nỗi đau kế tiếp dù có hay ko thì anh cũng phải đành….
Mệt nhoài vì kí ức là ý thức của anh thôi….tại sao cả 2 lại phải phí sức…..trên con đường chưa từng mở lối
Nếu tồn tại 1 cảm giác mà nghe chan chát ở trong tim…thì thà anh sống trong sự trống rỗng ko lo ko nghĩ ko phải phiền….