1st Verse
Từng giọt nước vội vàng vẫn đang tràn ra thành ly
Dù cố vớt vát nước vẫn lách theo từng hàng trôi qua làn mi...
Em đến thật nhẹ nhàng vẽ xong bức tranh rồi xé toang
Chỉ thoáng qua rồi để lại đây là một mùa thu úa tàn
Dở dang ngỡ ngàng anh vội quay lưng chờ đông sang...
Cơn dông tan anh không màng...
Lá vàng đến khi nào thì lại xanh
Tự đặt câu hỏi em đi có bao giờ quay về tìm lại anh
Biết rằng ta buộc phải chia tay
Nhưng làm cách nào phũi bay tình cảm khi mà kỹ niệm chẵng buông tay...
Hôm nay hôm qua và trước đó
A sẽ đốt luôn tất cả mặc kệ tình đang bay trước gió...
Tro tàn đêm nay anh xin phép được cất giữ
Nếu một ngày kia có cơ hội a sẽ cố gắng đặt phép thử
Và trời sẽ không mưa nếu như không có mây
Cuộc đời sẽ không phức tạp nếu như dòng người không xô đẩy...
The falling leaves of red and gold
2nd Verse:
Lê bước theo kỹ niệm về con đường cũ đứng chờ ai
Lệ ướt đẫm khóe mắt em đâu còn có thể tựa bờ vai
Nụ cười giọng nói tính cách qen thuộc ngày hôm qua
Chợt tan biến hòa quyện cùng cơn gió rồi trôi xa
Thôi thì trả lại tất cả về quỹ đạo mà nó từng bắt đầu
Xót lại nơi đây là những hình ảnh cộng vào thời gian khắc dấu
Sắc màu không còn nữa cầu vồng trở nên đơn sắc
Khẽ lắc đầu anh đứng lại nhìn e dần dần xa khuất
Nhưng quan trọng em hãy tập cách hướng về tương lai
Anh cần e hạnh phúc chứ k cần biết rằng mình thương ai
Đường dài em bước gặp nhau hãy xem như chưa biết – biết
Rằng trang giấy đã lấm lem mực xem như chưa viết
Rằng cơn gió chưa từng đưa em đến bên anh
Rằng những ngày tháng ấy anh đã bội bạc quên nhanh
Rằng anh chỉ cần được gặp em trong giấc ngủ
Rằng đôi ta thoáng qua nhau như vậy là đã quá đủ....