Áo lụa trắng
Mái tóc đen
Khuôn mặt nàng đẹp tựa tranh vẽ
Trong lúc hoảng hốt
nhìn nhau mà không nói một lời
lòng như tê dại
Từ ngàn xưa
dưới trăng trao lời thề hẹn
chỉ trong thoáng chốc lại thành khoảnh khắc vĩnh hằng
Năm tháng tốt đẹp đã trôi đi
xoay người, nước mắt chảy như mưa
Ôm tỳ bà
từng tiếng ngân vang
Gần trong gang tấc mà ngỡ xa nơi chân trời
Quay đầu chỉ thấy hư không
Một thời thịnh thế phồn hoa chóng tàn như đóa quỳnh hoa
Chu sa thắm
Phong hoa trác tuyệt
Dung nhan khuynh thành
Ngâm Kiêm gia
Hoa đào úa tàn
Xoay người chỉ thấy vô tận tịch mịch
Canh năm trong đêm lạnh sao trống vắng, mịt mùng
Trường quyển giang sơn cũng ố vàng do lịch sử phong hóa
Nàng là người cả đời này ta mãi vấn vương, tưởng niệm
Nơi hẹn ước xưa trở thành cát vàng trải rộng khắp trời
Ôm tỳ bà
từng tiếng ngân vang
Gần trong gang tấc mà ngỡ cách xa nơi chân trời
Quay đầu chỉ thấy hư không
Một thời thịnh thế phồn hoa chóng tàn như đóa quỳnh hoa
Chu sa thắm
Phong hoa trác tuyệt
Dung nhan khuynh thành
Ngâm Kiêm gia
Hoa đào úa tàn
Xoay người chỉ thấy vô tận tịch mịch
Chém giết
Vì nàng chiến đấu
Vì nàng đoạt lấy thiên hạ
Lật đổ thiên hạ
vật lộn giữa sinh tử, ta nào có oán hận
Lời thề xưa là thật hay giả đã không còn ý nghĩa
Gần trong gang tấc, xa nơi chân trời
Nhìn nhau mà không thốt nên lời
Canh năm trong đêm lạnh
trống vắng, mịt mùng
Trường quyển giang sơn cũng ố vàng do lịch sử phong hóa
Nàng là người cả đời này ta mãi vấn vương, tưởng niệm
Nơi hẹn ước xưa trở thành cát vàng trải rộng khắp trời
Năm tháng bể dâu, giang sơn như bức họa