Uông Phong - Ngày sáng chẳng hiểu được đêm đen
Sẽ chẳng bao giờ em hiểu được nỗi đau trong lòng anh
Tựa như ban ngày chẳng hiểu được màn đêm tăm tối
Tựa như mặt trời ngàn năm rực lửa
Chẳng hiểu được vầng trăng khi tròn khi khuyết
Sẽ chẳng bao giờ em hiểu được nỗi đau trong lòng anh
Tựa như ban ngày chẳng hiểu được màn đêm tăm tối
Chẳng hiểu được những ánh sao trời tại sao rơi xuống
Chuyện tình đôi ta chẳng thể nào duy trì bền vững
Chẳng ai có quyền nắm giũ lẫn nhau
Chỉ đến khi màn đêm dần tàn
Mới có khoảnh khắc mơ về nhau ngắn ngủi
Ngày sáng và đêm đen chỉ luân phiên chứ không hề hoán đổi
Chẳng thể mường tượng nổi thế giới của đối phương
Chúng ta cứ mãi dừng chân chờ đợi ở chốn cũ
Hai con người đứng ở hai thế giới xa xăm
Sẽ chẳng bao giờ em hiểu được nỗi đau trong lòng anh
Tựa như ban ngày chẳng hiểu được màn đêm tăm tối
Tựa như mặt trời ngàn năm rực lửa
Chẳng hiểu được vầng trăng khi tròn khi khuyết
Sẽ chẳng bao giờ em hiểu được nỗi đau trong lòng anh
Tựa như ban ngày chẳng hiểu được màn đêm tăm tối
Chẳng hiểu được những ánh sao trời tại soa rơi xuống