Lántíng líntiè hángshū rú xíngyúnliúshuǐ
Yuè xià mén tuī xīnxì rú nǎi jiǎobù suì
Mángbùdié qiānnián bēi yì tà què nán tà nǎi dì měi
Zhēnjì jué zhēnxīn néng gěi shuí
Mùdí héngchuī huángjiǔ xiǎocài yòu jǐ dié
Xīyáng yúhuī rú nǎi de xiūqiè shì zuì
Móběn yì xiě ér mò xiāng bù tuì yǔ nǎi gòng liú yúwèi
Yīxíng zhūshā dàodǐ quānle shuí
Wúguān fēngyuè wǒ tí xù děng nǎi huí
Xuán bǐ yī jué nà àn biān làng qiān dié
Qíng zì hé jiě zěn luòbǐ dōu bùduì
Ér wǒ dú quē nǎi yīshēng de liǎojiě
Wúguān fēngyuè wǒ tí xù děng nǎi huí
Xuán bǐ yī jué nà àn biān làng qiān dié
Qíng zì hé jiě zěn luòbǐ dōu bùduì
Ér wǒ dú quē nǎi yīshēng de liǎojiě
Wúguān fēngyuè wǒ tí xù děng nǎi huí
Xuán bǐ yī jué nà àn biān làng qiān dié
Qíng zì hé jiě zěn luòbǐ dōu bùduì
Dú quē nǎi yīshēng liǎojiě
Tánzhǐ suìyuè qīngchéng qǐngkè jiān yānmiè
Qīng shíbǎn jiē huímóu yīxiào nǎi wǎnyuē
Hènle méi nǎi yáotóu qīng tàn shuí ràng nǎi cùzhe méi
Ér shēnguī tú liú yānzhī wèi
Rén yàn nán fēi zhuǎnshēn yīpiē nǎi qín lèi
Jū yī bǎ yuè shǒu lǎn huíyì zěnme shuì
Yòu zěnme huì xīnshì mì fèng xiùhuāxié zhēn zhēn yuànduì
Ruò huā yuàn dié nǐ huì yuànzhe shuí
Wúguān fēngyuè wǒ tí xù děng nǎi huí
Xuán bǐ yī jué nà àn biān làng qiān dié
Qíng zì hé jiě zěn luòbǐ dōu bùduì
Ér wǒ dú quē nǎi yīshēng de liǎojiě
Wúguān fēngyuè wǒ tí xù děng nǎi huí
Shǒushū wúkuì wú jù rénjiān shìfēi
Yǔ dǎ jiāo yè yòu xiāoxiāole jǐ yè
Wǒ děng chūnléi lái tíxǐng nǎi ài shuí
Lan Đình chép lại , hành thư như nước chảy mây trôi .
Dưới trăng cửa mở , trái tim mỏng manh vỡ như bước chân nàng .
Về không kịp , bia ngàn năm dễ lập nhưng lại khó chép lại vẻ đẹp của nàng .
Tuyệt tích thật , tấm lòng chân thật có thể trao cho ai .
Du mục sáo vang , rượu thịt lại vài đĩa .
Ánh tàn dương say tựa như nàng e lệ .
Chép lại dễ viết , mà mùi thơm của mực không phai , dư vị mãi lưu lại với nàng .
Một hộp chu sa đỏ tay ai đó .
Phong nguyệt vô can , tôi đề tựa nàng trở về
Giấy bút đã ngưng , bờ bên kia đầu những con sóng trập trùng Chữ tình khó trải , đặt bút thế nào cũng không đúng được mà điều duy nhất tôi thiếu là sự tri âm của nàng mà thôi.
Đoạn đọc lời :"Phong nguyệt vô can , tôi đề tựa nàng trở về Giấy bút đã ngưng , bờ bên kia đầu những con sóng trập trùng Chữ tình khó trải , đặt bút thế nào cũng không đúng được mà điều duy nhất tôi thiếu là sự tri âm của nàng mà thôi.
Phong nguyệt vô can , tôi đề tựa nàng trở về Giấy bút đã ngưng , bờ bên kia đầu những con sóng trập trùng
Chữ tình khó trải , đặt bút thế nào cũng không đúng được mà điều duy nhất tôi thiếu là sự tri âm của nàng mà thôi."
Năm tháng qua nhanh , tiếng đàn ca đã tắt
Trên con đường xanh ngoảnh đầu nhìn thấy nàng mỉm cười Đã hận chưa, nàng ngả gương đồng than thở , ai làm nàng phải cau mày
Trong khuê phòng sâu kín chỉ còn lưu lại mùi phấn son
Nhạn bay về phương Nam , khẽ quay người liếc nhìn nàng ngân ngấn nước mắt
Với trăng đầy tay , tay ôm trọn ký ức , làm sao ngủ được ?
Làm sao có thể , tâm sự để khâu kỹ , từng chiến kim thuê hoa vẫn như oán hận
Nếu như hoa trách bướm thì nàng sẽ trách ai ?
Phong nguyệt vô can , tôi đề tựa nàng trở về
Giấy bút đã ngưng , bờ bên kia đầu những con sóng trập trùng Chữ tình khó trải , đặt bút thế nào cũng không đúng được mà điều duy nhất tôi thiếu là sự tri âm của nàng mà thôi.
Phong nguyệt vô can , tôi đề tựa đợi nàng trở về
Thư tay không hối hạn , chẳng sợ thị phi chốn nhân gian Mưa đánh vào lá chuối , cũng đã rả rích mấy đêm
Tôi chờ những tiếng sét mùa xuân để nhắc ta nàng yêu ai .