Từng vòng từng vòng tròn kết dính tạo thành vân hoa
In dấu trên môi ta vết hôn xưa mặn đắng là gốc rễ đâm sâu
Tươi thắm màu xuân qua thu đến
Lại khuất lấp cả bầu trời hoàng hôn
Đêm buốt giá sót lại mỗi mình ta đợi chờ tảng sáng
Oán hận cay nghiệt nhất trên thế gian này
Là hữu duyên lại vô phận
Đáng chua chát chàng lại chưa từng thương tiếc
Là ta khờ dại
Thanh xuân um tùm cỏ dại
Bình thản đến ngạo ngược
Điều luôn thay thế chàng ở cạnh bên ta
Là dòng thời gian
Cứ đong đếm từng vòng năm tuổi trên thân cây
Ta chăm chút
Niêm chặt trong tâm trí
Chi li chất ngất là lòng kiêu hãnh
Chữa đổi đến dần dần cách biệt
Ta thừa nhận
Từng hoang tưởng đến vĩnh hằng muôn kiếp
Đáng thương thay chẳng có ai cùng ta tấu nên khúc nhạc này