Nàng vốn như dây tơ, nguyện nương tựa cây cao
Vương vấn triền miên, sớm sớm chiều chiều
Hợp tan có thì, sinh tử vinh nhục
Mang tình trao gửi, để trái tim trở về
Con đường của nàng thuận theo niềm đơn độc của người ấy
Quanh co đi chính là hạnh phúc
Chẳng muốn quản ai nương tựa vào ai
Đã bắt đầu thì sẽ không kết thúc
Khúc ca trong mây cùng chàng chung lối
Mang tất cả tình yêu bày tỏ
Nàng tình nguyện nếm trải mọi đắng cay
Chân trời góc bể cùng chàng bên nhau
Chân trời góc bể cùng chàng bên nhau.