若为此弦声寄入一段情
Rùo wèi cǐ xían shēng jì rù yīdùan qíng
Nếu đem một đoạn tình gửi vào tiếng đàn
北星遥远与之呼应
Běixīng yaoyúǎn yǔ zhī hūỳing
Ngôi sao phương Bắc xa xôi sẽ cùng nhau tấu khúc
再为你取出这把桐木琴
Zài wèi nǐ qǔchū zhè bǎ tóngmù qín
Lại để người lấy ra cây đàn gỗ ngô đồng
我又弹到如此用心
Wǒ yòu dàn dào rúcǐ yòngxīn
Mải miết gảy khúc nhạc thêm lần nữa
为我解开脚腕枷锁的那个你
Wèi wǒ jiě kāi jiǎo wàn jiāsuǒ de nàgè nǐ
Để ta cởi bỏ gông xiềng nơi chân người
哼着陌生乡音走在宫闱里
Hēngzhe mòshēng xiāngyīn zǒu zài gōngwéi lǐ
Rồi ngân nga âm giọng miền quê nơi cung cấm nguy nga
我为君王抚琴时转头看到你
Wǒ wèi jūnwáng fǔqín shí zhuǎn tóu kàn dào nǐ
Ta vì quân vương mà gảy đàn, quay đầu lại thấy ngươi ở đó
弦声中深藏初遇的情绪
Xían shēng zhōng shēn cáng chū ỳu de qíngxù
Ẩn trong tiếng đàn là tình ý buổi đầu gặp gỡ
月光常常常常到故里
Yùeguāng chángchángchángcháng dào gùlǐ
Ánh trăng vẫn ngày ngày soi về cố hương
送回多少离人唏嘘
Sòng húi duōshǎo lí rén xīxū
Mang theo thổn thức của bao kẻ tha hương
咽着你喂给我那勺热粥
Yànzhe nǐ wèi gěi wǒ nà sháo rè zhōu
Nuốt một thìa cháo nóng người đút cho ta
这年月能悄悄的过去
Zhè nían yùe néng qiāoqiāo de gùoqù
Chỉ mong tháng năm lặng lẽ trôi qua như thế
灯辉摇曳满都城听着雨
Dēng huī yaoyé̀ mǎn dūchéng tīngzhe yǔ
Ánh đèn lập lòe, lắng nghe tiếng mưa khắp thành
夜风散开几圈涟漪
Yè fēng sàn kāi jǐ quān líanyī
Gió đêm lả lướt vài vòng trên mặt hồ gợn sóng
你在门外听我练这支曲
Nǐ zài mén wài tīng wǒ lìan zhè zhī qū
Người lẳng lặng ngoài cửa nghe ta luyện khúc đàn
我为你备一件蓑衣
Wǒ wèi nǐ bèi yī jìan suōyī
Ta vì người mà chuẩn bị một chiếc áo tơi
琴声传到寻常百姓的家里
Qín shēng chúan dào xúncháng bǎixìng de jiālǐ
Tiếng đàn vọng tới những ngôi nhà thường dân
有人欢笑有人在哭泣
Yǒurén huānxìao yǒurén zài kūqì
Có kẻ vui cười cũng có kẻ than khóc
情至深处我也落下了泪一滴
Qíng zhì shēn chù wǒ yě lùoxìale lèi yīdī
Tình ý đậm sâu khiến ta rơi giọt lệ
随弦断复了思乡的心绪
Súi xían dùan fùle sīxiāng de xīnxù
Nỗi nhớ quê hương ùa về theo sau tiếng đàn đứt dây
你挽指做蝴蝶从窗框上飞起
Nǐ wǎn zhǐ zùo húdíe cóng chuāng kuāng shàng fēi qǐ
Người nhấc ngón tay, hồ điệp bay vút qua khung cửa
飞过我指尖和眉宇
Fēigùo wǒ zhǐ jiān hé meíyǔ
Bay qua ngón tay ta rồi chạm vào lông mày
呼吸声只因你渐渐宁静
Hūxī shēng zhǐ yīn nǐ jìanjìan níngjìng
Nhịp thở cũng vì người mà dần tĩnh lặng
吹了灯让我拥抱着你
Chuīle dēng ràng wǒ yǒngbàozhe nǐ
Thổi tắt ngọn đèn rồi hãy để cho ta ôm người
冬至君王释放我孤身归故地
Dōngzhì jūnwáng shìfàng wǒ gūshēn guī gùdì
Đông chí, quân vương thả ta về chốn cũ
我背着琴步步望回宫闱里
Wǒ bèizhe qín bù bù wàng húi gōngwéi lǐ
Lưng đeo đàn, ta từng bước ngắm cửa cung
你哼起我们熟知的那半阙曲
Nǐ hēng qǐ wǒmen shúzhī dì nà bàn quē qū
Người ngân nga nửa khúc tình ca còn lại
它夹杂着你低沉的抽泣
Tā jíazázhe nǐ dīchén de chōuqì
Tiiengs hát run rẩy xen lẫn tiếng nghẹn ngào
路途长长长长至故里
Lùtú zhǎng zhǎng zhǎng zhǎng zhì gùlǐ
Hành trình thật dài, thật xa mới về tới quê cũ
是人走不完的诗句
Shì rén zǒu bù wán de shījù
Người ra đi mà bài thơ vẫn còn dang dở
把悲欢谱作曲为你弹起
Bǎ bēi huān pǔ zùoqǔ wèi nǐ dàn qǐ
Vùi cả buồn vui vào khúc nhạc đang soạn
才感伤何为身不由己
Cái gǎnshāng hé wèi shēn bù yóujǐ
Mơi thấy thương thân bất do kỷ nhường nào
月光常常常常照故里
Yùeguāng chángcháng cháng cháng zhào gùlǐ
Ánh trăng vẫn ngày ngày soi về cố hương
我是放回池中的鱼
Wǒ shì fàng húi chí zhōng de ýu
Ta nư cá được thả về trong ao nhỏ
想着你喂给我那勺热粥
Xiǎngzhe nǐ wèi gěi wǒ nà sháo rè zhōu
Lại nhớ thìa cháo nóng người đút ta ngày nào
这回忆就完结在那里
Zhè huíyì jìu wánjíe zài nàlǐ
Mà bây giờ hồi ức đã kết thúc tại nơi nào?
这年月依然悄悄过去
Zhè nían yue yīrán qiāoqiāo gùoqù
Thôi thì năm tháng này vẫn cứ lặng lẽ trôi qua như cũ