Trời vừa tan mưa, xe chạy phố khuya ánh đèn sương đã mờ
Vài người trong đêm dáng gầy chân tất tả
Thoảng mùi hương xa, vọng lại đâu đây âm thanh hủ tiếu gõ
Phòng trọ cuối năm, xót lại mấy anh em ngoài hiên thẫn thờ
Ngồi cùng ghi-ta dây đàn buông nức nở
Điệu nhạc ngân lên
Bài buồn năm nao nghe như ngàn lời thở than..
Nhạc xưa cho ai phơi nỗi lòng
Ngóng trời quê nhà ai nhớ mẹ cha
Lắng nghe như mời quay bước về
Mà thân trách phận, đường đời mãi nổi trôi
Nhạc theo tim nói dùm nỗi biệt ly
Trách hoa tím rụng để mình đôi ngã đi
Tiếng cao tiếng trầm mà lòng sầu tái tê..
Chuyện thời văn minh, mấy người muốn nghe những bài ca đá vàng
Xập xình trong đêm quay cuồng dưới ánh đèn
Là nhạc tung bay, tựa ngày hôm nay quen vui cười thoáng chốc
Người nghệ sĩ xưa gửi từng nỗi đau nơi lời ca nốt nhạc
Mà giờ mấy ai nghe và thương kiếp bạc
Chỉ còn đây thôi
Vài phận mưu sinh hát cho ngày dài hơn đêm..