幻想过地久天长
Hùanxiǎnggùo dì jiǔ tiāncháng
Từng ao ước được trường tồn
憧憬过地老天荒
chōngjǐnggùo dìlǎotiānhuāng
Từng khát khao được vĩnh cửu
你说爷爷住的老弄堂
nǐ shuō yeyé zhù de lǎo lòngtáng
Em kể về con ngõ cổ xưa
古旧的模样
gǔjìu de muyá̀ng
Nơi mà ông em ở.
你说你温柔善良
nǐ shuō nǐ wēnróu shànlíang
Em nói em dịu dàng tốt bụng
我怨我内心要强
wǒ yùan wǒ nèixīn yàoqíang
Anh trách mình hiếu thắng
我曾许你一生的远方
wǒ céng xǔ nǐ yīshēng de yuǎnfāng
Anh từng hứa với em một đời ngao du
却被时间流放
què bèi shíjiān líufàng
Lại bị thời gian lưu đày.
[Chrous]
我们都太假装
wǒmen dōu tài jiǎzhuāng
Chúng ta đều quá giả dối
让回忆那么伤
ràng huíyì nàme shāng
Để hồi ức buồn thương đến thế
连后来想起这段青春泛起了泪光
lían hòulái xiǎngqǐ zhè dùan qīngchūn fàn qǐle lèi guāng
Sau này nhớ tới những ngày còn trẻ ấy mà trào nước mắt
爱是有多荒唐
ài shì yǒu duō huāngtáng
Tình yêu đúng là nhiều lắm những vô lý
恨也能醉人肠
hèn yě néng zùirén cháng
Nỗi hận cũng có thể khiến người say lòng.
我忘了自己忘了和你那晚的月光
wǒ wàngle zìjǐ wàngle hé nǐ nà wǎn de yùeguāng
Anh quên mất bản thân, quên mất ánh trăng cùng em đêm ấy
我们都不原谅
wǒmen dōu bù yúanlìang
Chúng ta đều không tha thứ cho nhau
在回忆里逞强
zài huíyì lǐ chěngqíang
Lúc đó lại luôn cậy mạnh với nhau
到头来谁会埋怨对方将自己捆绑
dàotóulái shúi hùi mányùan dùifāng jiāng zìjǐ kǔnbǎng
Cuối cùng là ai oán trách bị người còn lại trói buộc?
我还痴心妄想
wǒ hái chīxīnwàngxiǎng
Anh vẫn mơ mộng hão huyền
能对你诉衷肠
néng dùi nǐ su zhōngcháng
Rằng còn có thể tâm sự với em
我细数过往回忆里的疤痕那么长
wǒ xì shù gùowǎng huíyì lǐ de bāhén nàme zhǎng
Quá khứ vỡ tan của anh để lại vết sẹo dài thật dài trong hồi ức
累积成伤
lěijī chéng shāng
Góp lại thành vết thương.
[2]
你说你温柔善良
nǐ shuō nǐ wēnróu shànlíang
Em nói em dịu dàng tốt bụng
我怨我内心要强
wǒ yùan wǒ nèixīn yàoqíang
Anh trách mình hiếu thắng
我曾许你一生的远方
wǒ céng xǔ nǐ yīshēng de yuǎnfāng
Anh từng hứa với em một đời ngao du
却被时间流放
què bèi shíjiān líufàng
Lại bị thời gian lưu đày.
[Chrous]
我们都太假装
wǒmen dōu tài jiǎzhuāng
Chúng ta đều quá giả dối
让回忆那么伤
ràng huíyì nàme shāng
Để hồi ức buồn thương đến thế
连后来想起这段青春泛起了泪光
lían hòulái xiǎngqǐ zhè dùan qīngchūn fàn qǐle lèi guāng
Sau này nhớ tới những ngày còn trẻ ấy mà trào nước mắt
爱是有多荒唐
ài shì yǒu duō huāngtáng
Tình yêu đúng là nhiều lắm những vô lý
恨也能醉人肠
hèn yě néng zùirén cháng
Nỗi hận cũng có thể khiến người say lòng.
我忘了自己忘了和你那晚的月光
wǒ wàngle zìjǐ wàngle hé nǐ nà wǎn de yùeguāng
Anh quên mất bản thân, quên mất ánh trăng cùng em đêm ấy
我们都不原谅
wǒmen dōu bù yúanlìang
Chúng ta đều không tha thứ cho nhau
在回忆里逞强
zài huíyì lǐ chěngqíang
Lúc đó lại luôn cậy mạnh với nhau
到头来谁会埋怨对方将自己捆绑
dàotóulái shúi hùi mányùan dùifāng jiāng zìjǐ kǔnbǎng
Cuối cùng là ai oán trách bị người còn lại trói buộc?
我还痴心妄想
wǒ hái chīxīnwàngxiǎng
Anh vẫn mơ mộng hão huyền
能对你诉衷肠
néng dùi nǐ su zhōngcháng
Rằng còn có thể tâm sự với em
我细数过往回忆里的疤痕那么长
wǒ xì shù gùowǎng huíyì lǐ de bāhén nàme zhǎng
Quá khứ vỡ tan của anh để lại vết sẹo dài thật dài trong hồi ức
累积成伤
lěijī chéng shāng
Góp lại thành vết thương.