画风: Họa Phong (Nét Vẽ)
谁的秀发如烟
Shuí de xiù fà rú yān
Thùy đích tú phát như yên
Mái tóc thanh tú ai như làn khói
晕染了那一年
Yūn rǎnle nà yī nián
Vựng nhiễm liễu ná nhất niên
Ánh nhuộm lên một năm ấy
你的微笑浅浅画风很美
Nǐ de wéixiào qiǎn qiǎn huà fēng hěn měi
Nhĩ đích vi tiếu thiển thiển họa phong khấn mỹ
Nàng cười mỉm nhàn nhạt, nét vẽ đẹp sao
斗篷拂过窗沿
Dǒupéng fúguò chuāngyán
Đẩu bồng phất quá song duyên
Áo choàng lướt qua ven song cửa
恰逢诗意少年
Qià féng shīyì shàonián
Kháp phùng thi ý thiếu niên
Khéo gặp thiếu niên như ý thơ
你檀香惊醒我的笔尖
Nǐ tán xiāng jīngxǐng wǒ de bǐjiān
Nhĩ đàn hương kinh tỉnh ngã đích bút tiêm
Đàn hương nàng thức tỉnh ngòi bút của ta
灯下端砚无眠
Dēng xià duānyàn wúmián
Đèn hạ đoan khê vô miên
Dưới đèn nghiên mực Đoan Khê không ngủ
提笔难落熟宣
Tí bǐ nán luò shú xuān
Đề bút nan lạc thục tuyên
Đề bút khó hạ xuống nói rõ
纸上你远去唯有风挂念
Zhǐ shàng nǐ yuǎn qù wéi yǒu fēng guàniàn
Chỉ thượng nhĩ viễn khứ duy hữu phong quải niệm
Nàng trên giấy đi xa, chỉ còn gió nhớ vương
红叶拾起被谁
Hóngyè shí qǐ bèi shuí
Hồng diệp thập khởi bị thùy
Lá đỏ bị ai nhặt lên
抖去香山残雪
Dǒu qù xiāngshān cánxuě
Đẩu khứ hương sơn tàn tuyết
Tung đi tuyết đọng hương sơn
画风人守白卷
Huà fēng rén shǒu báijuàn
Họa phong nhân thủ bạch quyển
Nét vẽ người trông giữ trên giấy trắng
你身后风吹一夜
Nǐ shēnhòu fēng chuī yīyè
Nhĩ thân hậu phong xuy nhất dạ
Sau lưng nàng gió thổi suốt một đêm
把初见撕成告别
Bǎ chū jiàn sī chéng gàobié
Bả sơ kiến tê thành cáo biệt
Đem mới gặp xé thành cáo biệt
墨未溅 昨日已层层凋谢
Mò wèi jiàn zuórì yǐ céng céng diāoxiè
Mặc vị tiễn, tạc nhật dĩ tầng tầng điêu tạ
Mực chưa thấm ướt, hôm qua đã dần dần héo tàn
我狼毫挥尽尘缘
Wǒ lángháo huī jǐn chényuán
Ngã lang hạo huy tận trần duyên
Bút lông sói ta vung hết tận trần duyên
运不回爱的瞬间
Yùn bù huí ài de shùnjiān
Vận bất hồi ái đích thuấn gián
Khoảnh khắc khi không đem về được ái tình
落叶倦 诗一样画风浓烈
Luòyè juàn, shī yīyàng huà fēng nóngliè
Lạc diệp quyện, thi nhất dạng họa phong nồng liệt
Lá rơi chán chường, giống như thơ nét vẽ nồng đậm
你身后孤心已决
Nǐ shēnhòu gū xīn yǐ jué
Nhĩ thân hậu cô tâm dĩ quyết
Sau lưng nàng, trái tim cô đơn dần quyết
把皓月剪成飞雪
Bǎ hàoyuè jiǎn chéng fēi xuě
Bả hạo nguyệt tiễn thành phi tuyết
Đem trăng sang cắt thành phi tuyết
人未远 昨日已冷冷湮灭
Rén wèi yuǎn, zuórì yǐ lěng lěng yānmiè
Nhân vị viễn, tạc nhật dĩ lãnh lãnh yên diệt
Người chưa xa, hôm qua đã lạnh lẽo chôn mất
我狼毫挥尽尘缘
Wǒ lángháo huī jǐn chényuán
Ngã lang hạo huy tận trần duyên
Bút lông sói ta vung hết tận trần duyên
运不回爱的瞬间
Yùn bù huí ài de shùnjiān
Vận bất hồi ái đích thuấn gián
Khoảnh khắc khi không đem về được ái tình
落叶倦 诗一样画风浓烈
Luòyè juàn, shī yīyàng huà fēng nóngliè
Lạc diệp quyện, thi nhất dạng họa phong nồng liệt
Lá rơi chán chường, nét vẽ nồng đậm giống như thơ