Ta đứng.. giữa đất trời mênh mông
Nhìn thảm cỏ xanh, xanh thắm một góc trời
Lòng bồi hồi, trào dâng niềm thương nhớ
Biết lúa giờ này phiêu bạt nơi nao.
Đk:
Lúa ơi! Lúa ơi! Lúa có nhớ
Nhớ một thời, rộn rã sớm trưa
Nhớ câu hò tiếng hát lúc ra đồng
Nhớ tiếng cười hồn nhiên bầy trẻ nhỏ
Nhớ ánh mắt mừng vui nhìn thóc lúa đầy song.
Lúa có nhớ đất mặn vì (dì) đâu
Vì (dì ) bao mồ hôi đẫ đổ xuống mảnh đất này
Và máu xương của những người nằm xuống
Để giữ gìn cho đất mãi thiêng liêng.
Lúa ơi! Giờ không còn đất
Nhưng vẫn còn mảnh đất ở trong ta
Lúa ơi! Thôi hãy ngừng phiêu bạt
Ở lại cùng ta trên mảnh đất yêu thương này
Hồn lúa, hồn đất, hồn người
Ta lại cùng nhau làm nên ước mơ
Hồn lúa, hồn đất, hồn người
Ta lại cùng nhau cho đến… ngàn sau.