Giá như một lần em hiểu rằng tình yêu ta là mãi mãi
Chỉ có con người thay đổi trong hôm nay hoặc mai
Giá như anh biết lý do vì sao hạnh phúc tan vỡ như mưa
Thì anh đã xin mây kia đừng khóc để anh có quyền chọn lựa
Anh yêu thứ cũ của người đã cũ chỉ còn là “người từng thương”
Đối với mọi thứ bây giờ chẳng thể gọi là hạnh phúc còn vương
Thứ anh luôn giữ là một khung ảnh ngày tim còn thuộc về nhau
Nhưng bao ngày tháng cố chấp chẳng biết sẽ lạc về đâu
Anh ước ta có cơ hội được ngồi lại bên nhau
Để biết mình lỡ điều gì để biết tim này còn đau
Để ta biết chắc rằng mình không quên vì vết thương kia còn sâu
Để khi gục ngã trước những mong muốn sẽ thấy vẹn nguyên từ đầu
Ta lỡ cả 1 vòng tay… từng ôm “nỗi buồn” “em đây”
Ta lỡ ngủ quên sau những đổ vỡ gọi mãi hạnh phúc chẳng dậy
Ta lỡ quên mất cơ hội được ôm lấy nhau vẫn như lần đầu
Ta lỡ tiếng gọi tìm kiếm những khi chẳng thấy em đâu
Ta lỡ đánh mất chàng trai năm ấy đứng trước nhà em đợi ai
Ta lỡ vòng xe qua chuyến phà chiều ôm giọt bình yên trên vai
Ta lỡ cuộc gọi lần cuối bất đồng đầu dây bên kia chẳng còn bắt máy
Ta lỡ tất cả mọi thứ kể cả hạnh phúc ngày mai
Qua bao năm tháng đọng lại được gì ngoài những nhớ nhung còn đây
Hỏi thế gian này tình yêu là gì là đan thật chặt đôi bàn tay
Là những dỗi hờn là từng tin nhắn là khi em cắn vào tay
Là giọt nước mắt là những nụ cười là giọng ai hát thật hay
Tình ca anh viết là cả con tim là cả giấc mơ cũ kĩ
Là điều thật nhất như lần cuối cùng anh vẫn “xin em em đừng đi”
Anh vẫn xin em, em đừng đi, em ơi.