su mei gou le qiu qian hua bei feng long zhuan dan
ping ceng niao hui de mu dan yi ru ni shu zhuang
an ran teng xiang tou guo chuang xin shi wo le ran
xuan zhi shang zhou bian zhi chi ge yi ban
you se xuan ran shi nu tu yin wei bei shi cang
er ni yan ran de yi xiao ru han bao dai fang
ni de mei yi lu piao san
qu dao wo qu bu liao de di fang
tian zheng zai deng yan yu
er wo zai deng ni
chui yan niao niao sheng qi
ge jiang qian wan li
zai ping di shu ke ni fang jian shang de piao ying
jiu dang wo wei yu jian ni fu bi
tian zheng zai deng yan yu
er wo zai deng ni
yue se bei da lao qi
yan gai le jie ju
ru chuan shi de qing hua ci zai du zi mei li
ni yan de xiao yi
se bai hua qing de jing yi yue ran yu wan di
lin mo song ti luo kuan shi que dian ji zhe ni
ni yin cang zai yao xiao li yi qian nian de mi mi
ji xi li you ru xiu hua zhan luo di
lin wai ba jiao re zhou yu
meng huan de tong lu
er wo lu guo na jiang nan xiao zhen de deng ni
zai po mo shan shui hua li
ni cong mo se shen chu bei yin qu
♥ Lời dịch
Phát trên nền sứ trắng đã ra sứ Thanh Hoa
Nét bút đậm đà uyển chuyển điểm tô
Hoa mẫu đơn điểm tô trên thân bình như nàng điểm trang
Hương thơm gỗ đàn thoáng qua cửa sổ ...Ta chợt hiểu lòng nàng
Ngòi bút Tuyên Thành dến đây bỗng đứt đoạn..
Sắc men phủ tranh sĩ tử đầy ý vị ẩn tàng
Nụ cười của nàng lại như hoa xuân chớm nở
Nét đẹp của nàng như sợi tơ mềm mại nhẹ bay đến nơi ta chẳng thể đặt chân đến
Trời còn vươn sắc xanh đợi mưa phùn nhanh đến , như ta mãi chờ nàng
Khói bếp như vươn vấn lượn lờ như ngăn cách đôi nơi
Dưới đáy bình là đôi dòng Hán Lệ phóng theo nét khoáng đạt
Cứ xem như ta vì muốn gặp nàng mà phóng bút đợi chờ
Trời còn vươn sắc xanh đợi mưa phùn nhanh đến , như ta mãi chờ nàng
Ánh trăng đó , ai đã vớt ? Để soi sáng mãi một kết thúc đẫm lệ
Như sứ Thanh Hoa mãi mãi một nét điểm lệ truyền mãi ngàn sau
Ánh mắt nàng...đã cười...
Họa cá chép thanh thanh thoát thoát dưới đáy bát
Khi dậm theo nét Tống Thể lại nhớ thương về nàng
Giấu đi bí mật ngàn năm trong lò gốm
Khe khẽ như kim thêu mà chạm đất
Lá chuối ngoài song cửa gặp cơn mưa rào , ngoài cửa lại ngập sắc xanh của cánh đồng
Còn ta gặp nàng khi ngang bước qua Giang Nam
Trong bức tranh sơn thủy diễm tình
Nàng biến mất trong lớp mực ẩn hiện
Trời còn vươn sắc xanh đợi mưa phùn nhanh đến , như ta mãi chờ nàng
Khói bếp như vươn vấn lượn lờ như ngăn cách đôi nơi
Dưới đáy bình là đôi dòng Hán Lệ phóng theo nét khoáng đạt
Cứ xem như ta vì muốn gặp nàng mà phóng bút đợi chờ
Trời còn vươn sắc xanh đợi mưa phùn nhanh đến , như ta mãi chờ nàng
Ánh trăng đó , ai đã vớt ? Để soi sáng mãi một kết thúc đẫm lệ
Như sứ Thanh Hoa mãi mãi một nét điểm lệ truyền mãi ngàn sau
Ánh mắt nàng...đã cười...