er 1 :
Để anh lại... rơi 1 mình giữa đêm
Mưa còn xanh? hay nặng trên mi em?
ta chưa bao giờ đủ can đảm để quay mặt nhìn nhau
Lần cuối..Thôi em ! hẹn em trong giấc mơ đầu
Chưa bao giờ hành trình ta mang là chuỗi ngày hạnh phúc
Đôi lần gặp mặt/ đầy giận hờn... trôi qua chậm từng chút
Em ơi ! Biết bao hẹn thề vẫn còn dang dở
Sau chia tay .. Ta đi ! Hoài niệm vẫn ở trong mơ . ( nhưng )
Vẫn còn vương lại từng bước em qua ....
Mảnh tình rơi xuống vỡ vụn, nhẹ nhàng như ngày em xa
biết đâu...biết đâu mai này ta tan vào nhau
bình yên và hạnh phúc, liệu có còn mãi như ngày đầu?
Và em còn nhớ? anh khẽ nhìn em rồi mỉm cười
''Anh sẽ nắm tay em đi đến nơi 2 ta chưa từng tới ''
Từng ánh mắt anh tìm dc rồi lại lạc mất
Ngày không em ... là ngày tồi tệ nhất
...
''Sau tất cả chỉ còn lại anh và đống kỉ niệm đã cũ
Vài nụ cười- đôi lần yêu- đến giờ a vẫn luôn giữ'' - Khoidarealest
Này em ! Bờ vai a chưa.. từng đủ lớn
Và ta cũng sẽ phải đi / đau khổ sẽ ít hơn
Đến 1 ngày , nỗi buồn rồi cũng ghé
Trong những câu chuyện mà anh thường kể
Đến 1 ngày, E nhẹ thở than với tiếng lòng
''Khi em xa. anh đừng khóc được không?''
...
Ver 2 :
Còn nhiều điều anh chưa bao giờ từng nói cho em nghe
Rồi từng ngày như thế cứ trôi qua, a chưa kịp kể
Và rồi từng ngày như thế, Em bỏ kỉ niệm ở lại sau
Rồi từng ngày cứ thế thương đau khác hơn lần đầu
Anh chỉ là ngỡ giấc mơ khi ta cách xa,
Em vẫn ở đó ôm chầm lấy anh chỉ vừa hôm qua
Nhưng nếu anh chỉ chọn lối đi lạc về kỉ niệm
Và em có về phố cũ vỡ òa nỗi nhớ rồi vội đi tìm?
Này em ơi.. em có còn nghe bản tình ca cũ
Tim anh vẫn chưa cất lời , lặng yên nghe gió buông rủ
Em thấy không?.... Sương đêm giăng kín hạt mưa ướt mi
Nhưng anh cũng không chắc rằng con tim sẽ đánh gục dc lí trí
Anh đã cố / ghép lại những phần mà ta xa nhau
Nụ cười của em e ấp ngày nào rồi cũng sẽ vội qua mau
Anh chấp nhận đưa tình mình vào 1 quá vãng xa xôi
Còn anh.. người thương cũ kĩ chắc em cũng đã kịp quên rồi
Outtro :
Cuộc đời là một chặng đường để đi, có những bước đường thật phẳng và dễ đi, nhưng cũng có bước đường thật gập ghềnh, quanh co. Có phải em chính là đoạn đường khó bước qua nhất của anh, là phần ký ức mà anh cố gắng ôm trọn vào lòng mình đến nỗi quên cả đau, quên cả nhức nhối mà tiếp tục nhớ thương em.
''Chào em - người con gái của đời anh ''