Vụ thâm thâm sơn mộ lộ ẩn lâm thâm thâm.
Lộ trầm trầm phong đê lạc hoa trầm.
Không sơn tân vũ, hội liễu kỷ hành lộ nhân.
Vãn chung minh, nhạn thanh thanh.
Thanh đài lộ, hựu hoa liễu kỷ đạo tân ngân.
Thùy đích cước bộ, hòa vũ văn.
Chỉ thượng mặc hà, nhiễm liễu kỷ tích lạc trần.
Vũ đả lê hoa, thâm bế môn.
Ảnh thành song, cách liêm nhất đăng.
Giá nhất trản tửu hương tử tế văn.
Ky điểu cựu lâm tình tối chân.
Thử gian tư vị dữ thùy nhân.
Tương vãng sự, nhất bôi tẫn thịnh.
Nhĩ tằng tố thủ bả hương phần.
Vô ái vô hận diệc vô sân,
Lâm song khống bút tác vũ thanh.
Bút nan lạc, cánh vị giác dạ phong thanh lãnh.
Bất vong đích hương âm, khinh khinh hanh.
Quá song sa, hốt kiến nhĩ bối ảnh thâm thâm.
Bút nhất đốn, tâm đầu họa dĩ thành.
Mao ốc diêm hạ đồng linh thanh.
Nhĩ bảo đích thang hoàn yếu mạn mạn đẳng.
Ngã tiếp quá giá thanh trúc đắng.
Cách ly yêu thủ vấn lộ nhân.
Tửu hương liễu, thang nùng đắc thuần.
Giá nhất oản ẩm tẫn, đàm tiếu phong sinh.
Ky điểu cựu lâm tình tối chân.
Thử gian tư vị dữ thùy nhân.
Tương vãng sự, nhất bôi tẫn thịnh.
Bi hoan như vũ, tịch mịch không sơn lãnh.
Vô ái vô hận diệc vô sân,
Thanh phong kiển lũ cộng thử sinh.
~~ Trans~~
Vụ [ 1 ] sâu sâu hoàng hôn trên núi ẩn hiện đường vào rừng sâu sâu .
Sương nặng nề, gió thổi lạc hoa rơi
Hạt mưa mới trên không sơn, vẽ lại vài đường người đi
Chuông chiều vang, chim nhạn cất tiếng thanh thanh.
Đường rêu xanh , tìm vài viết tích mới vẽ nên
Ai đang cước bộ, hòa cùng tiếng mưa
Bức tranh sen bằng mực [2] trên giấy , nhiễm vài giọt lạc trần
Mưa rơi xuống hoa lê, đóng cửa chặt
Ảnh thành đôi, ngọn đèn chỉ cách một tấm mành
Cẩn trọng nghe chén rượu thơm ngát
Lưu lại tình rừng chân thật nhất
Nơi đây đợi tư vị ai
Tương chuyện cũ, một chén tẫn thịnh.
Tay ngươi đã từng thuần khiết đốt hương
Vô ái vô hận cũng không trách móc,
Trước cửa sổ cầm bút tác vũ thanh.
Khó khăn đặt bút, lại thấy hương vị thanh lãnh của gió đêm
Không quên giọng nói quê hương, khe khẽ hừ nhẹ.
Qua rèm cửa, chợt thấy ngươi bóng lưng sâu sâu.
Dừng bút, trong tâm bức tranh đã thành.
Mái hiên thấp nơi nhà tranh, chuông đồng vang
Ngươi còn muốn đun thang thuốc, chậm chậm chờ
Ta tiếp nhận chiếc ghế trúc xanh này.
Xa cách, dừng người lại hỏi đường
Rượu thơm, thang thuốc nồng đậm thuần khiết
Uống cạn một chén này, chuyện trò vui vẻ.
Lưu lại tình rừng chân thật nhất
Nơi đây đợi tư vị ai
Tương chuyện cũ, một chén tẫn thịnh.
Bi hoan như mưa, tịch mịch không sơn lãnh.
Vô ái vô hận cũng không trách móc,
Gió mát cùng kết kén cuộc đời này.