Một người sang sông, cho sầu vương trên bến hẹn hò.
Một người sang sông, cung đàn xưa lỡ khúc chờ mong.
Một người sang sông, gói sầu thương trong trái tin này. Nghe niềm đau từng phút đạo đày, ai biết mình ôm bao đắng cay.
Tình vừa hôm qua...trao cùng nhau mơ ước hẹn thề mà giờ xa nhau...tim này đang rướm máu người ơi.
Ngàn lần yêu thương... hiếu tình sao vẹn cả đôi đường... Ai vì ai lệ thắm đôi hàng.
Hỡi tình chung thôi đành lìa tan...
Yêu thương như nước qua cầu...Ai gieo chi trái ngang sầu...
Phải đâu phụ phàng ai đành quên bỏ tình ai... Vì cha ko ưng thôi trách chi, vì mẹ ko thương duyên dỡ dang. Hay bởi tơ trời ko se cho mối tình ta.
Chim quyên ăn trái nhãn lồng...ai giăng chi mối tơ sầu... Héo hon cau trầu khóc tình chưa thắm vội tan.
Nào phải đâu ai tham gấm nhung, vì nhà 2 ta ngăn cách sông...Ai đã qua cầu dỡ dang khúc nguyệt cầm xưa...