Em nghĩ chỉ cần xem tiểu thuyết
Thì đã có thể nhìn thấy sắc màu của tình yêu
Như thế cũng là cuộc sống sao?
Chúng ta đang lưu lạc trên hoang mạc của bản thân
Bắt đầu bồn chồn lo lắng
Chờ đợi thời gian trôi qua
Nếu anh cũng giống như thời tiết
Khi thì lạnh nhạt lúc thì nhiệt tình với em
Em cũng không thể lựa chọn cứ im lặng mãi
Tình yêu chỉ như một cái bong bóng
Mong manh đến nỗi chỉ chạm nhẹ thôi đã vỡ tan
Anh phải nắm chắc anh nhé
Bỏ lở - chúng ta điều phạm sai lầm
Đã sống trong hạnh phúc nhưng vẫn mong có được nhiều hơn
Mãi đến một ngày hối tiếc vì những trái đắng mà ta gieo nên
Khi đó chợt hiểu rằng trước đây mới là hạnh phúc nhất
Bỏ lở - ngay cả thượng đế cũng có sai lầm
Tạo ra vui, buồn, hợp, tan
Muốn chúng ta tự gánh vác hậu quả
Mỗi người điều là cảnh nề của một người khác
Khi nỗi cô đơn ùa về còn gì có thể trống rỗng hơn tình yêu