Ta vô hình ta vô tình trong cuộc sống phôi pha
Đắm chìm trong thế giới riêng mặc kệ ngày tháng trôi qua
Số 0 tròn trĩnh đó là ta
Vắt mình qua bao mối tình bóng hình đã quá xa
Thêm ta vào hay bớt ta đi cũng chẳng ảnh hưởng gì
Riêng mình ta cô đơn trơ trọi riêng mình một hướng đi
Chẳng chẵn mà chẳng lẻ cũng chẳng phải âm dương
Phải chăng vì ương bướng nên ta đi lầm đường
Ôm trong mình một nỗi niềm chẳng chia sẻ cùng ai
Vì chia sẻ với ai cũng bằng không chẳng biết đúng sai
Thói đời vô nghĩa khiến ta càng mờ phai
Hằng mong một điều gì đó xảy ra mà không biết mình đang đợi chờ ai
Rồi một mai một mai ta lại đi về phía trước
Vẫn con đường hôm qua một mình ta độc bước
Vẫn riêng mình một hướng không thuộc về số đông
Vì một lẽ đơn giản đời ta là số không
Hook:
Vì Ta là số không
Yên lặng giữa đám đông
Không ai nhân ta không ai chia ta ta cô đơn trong muôn con số
Vì ta là số không
Trơ trọi giữa đám đông
Tiệc kia ai lo vui riêng đâu ai quan tâm số không vô hình
ôi là số không đi tìm cho mình lý do để tồn tại
quay một vòng tròn để rồi tất cả nỗi buồn và tôi lại gặp lại
là người đến sau và rồi lặng lẽ như tôi vốn chưa từng ở đó
bước đi giữa hai thế giới trên một đường thẳng kéo dài đến hư vô
tôi nhìn lại tôi ở trong gương, một khoảng không gian trống quạnh
tôi tìm ai đó trên con đường, tôi chẳng có ai để đồng hành
không điểm bắt đầu và rồi cũng sẽ không có kết thúc
cuốn phim chỉ một cảnh buồn chiếu mãi, mãi mãi không có kết cục
tôi chẳng thể tan biến, vì tôi đã vốn là hư không
và tôi sẽ không thể có em, cho dù vẫn ngày đêm nhớ mong
vì em và tôi vẫn mãi chỉ là một mình riêng em và một con số không
em đi qua tôi chỉ để lại một khoảng trống không ở trong lòng
tôi là số không đi tìm cho mình lý do để tồn tại
quay một vòng tròn để rồi tất cả nỗi buồn và tôi lại gặp lại
là người đến sau và rồi lặng lẽ như tôi vốn chưa từng ở đó
bước đi giữa hai thế giới trên một đường thẳng kéo dài đến hư vô
Bridge:
Họ điểm danh mà lại quên tôi
Bỏ đi hết còn lại tôi thôi
Em vẫn là em dù thêm hay bớt bóng hình tôi
Họ sợ chết phải nhân tôi
Sợ tan biến vì lỡ chia tôi
Cô đơn giữa đám đông tôi là số không vô hình