Chiều qua phà Hậu Giang, tiếng ai hát dạo buồn thay
Tiếng ca sầu mênh mang, như khơi niềm đau năm tháng xưa
Chận nạng gỗ thấp cao, kéo lề dời theo dòng nhạc đưa
Mãnh chiến y phai màu, khúc ca nào gợi sầu khôn nguôi.
Chiều qua phà Hậu Giang, tiếng ai nhắc kỷ niệm xưa
Tiếng ca gợi trong tim, bao nhiêu niềm đau chưa lãng quên
Nhưng người qua vẫn qua, bước vô tình không hề dừng chân
Ai xót xa trong lòng, tiếng ca buồn chìm vào trong mưa.
Hò! hò ơi trời mưa cứ rơi, ướt cả người ca lẫn cây đàn
Tất cả ngược xuôi khách thưa dần, mà còn ngồi ngêu ngao.
Hò ơi nào ai biết chăng, những kẻ ngày xưa đã âm thầm
Hiến dâng cả đời trai giữa xa trường, giờ còn lại chi đây.