Mới hôm nào người còn đây,
Người cùng anh tay trong tay..
Mà giờ đây chỉ mỗi anh buồn hiu hắt.
Bước trên con đường xưa,
Bóng em nay không còn..
Nhìn vật xưa.. nước mắt.. cứ rơi..
Trách ai đây..người ơi!
Vì hôm nay anh trắng tay,
Thì người đi, anh còn gì níu kéo.
Mãi chôn sâu tình anh,
Để cố quên một người.
Phải làm sao anh có thể quên được em?
Vậy là từ đây không còn nhau, ta đã mất nhau thật rồi!
Ngày chia tay anh đớn đau trong nỗi u sầu.
Lệ sầu rơi hoen bờ mi, vì người đi sẽ không về đâu!
Chỉ còn anh với nỗi đau từ đây.
Rồi từ đây, anh tìm quên xóa hết nỗi đau hôm nào,
Tìm về nơi xa anh chôn sâu hình bóng ấy.
Vậy là ta không còn nhau,
Vậy là anh đã không còn em,
Vậy đành thôi anh cố quên em người ơi!