Ver1:
Rồi tình cờ gặp nhau liệu em có còn trốn tránh
Bỏ lại 1 người phía sau và người đó là anh
Vẫn nét mặt, vẫn đôi môi nhưng nụ cười đã khác
Phải chăng là do thời gian, còn chưa đủ làm mờ nhạt
Khoảnh khắc ấy /gần 4 năm/ trôi qua anh vẫn không thể nào quên
Bàn tay ấy /từng níu kéo/ nơi anh nhưng bị gạt sang 1 bên
Em có khác người rồi, người ta yêu em nhiều hơn tôi
Tôi cũng có người mới rồi, cô ấy yêu tôi hơn em
Những nỗi buồn từng đêm tôi không còn phải rơi nước mắt
Nhưng không biết đến bao giờ vì tương lai đâu ai chắc
Ừ cuộc sống/ luôn thay đổi/ nhưng mà lòng người/ có đổi thay
Từng ấy nỗi đau đi qua em còn mang nó/ theo tháng ngày?
Là do anh, tại anh thôi
Đứng trước mặt em nói lời xin lỗi là điều duy nhất mà anh không thể làm được… là vậy đấy
Anh vẫn đang tự dày vò chịu đựng trong dòng ký ức bây lâu nay.
Hook:
Nếu ngày mai khi anh tỉnh dậy và không còn nhìn thấy
Nếu ngày mai đôi tay mỏi mệt để không còn được nắm lấy
Niềm hy vọng nơi em
Vẻ lạnh lùng trong em
Cả hạnh phúc xung quanh em
Thì chỉ xin xin em 1 lần cho anh được gọi tên em.
Dù là nhớ về em, anh sẽ không yếu đuối đâu
Dù là ngắm nhìn em, anh sẽ im lặng thật lâu
Dù là trong phút chốc, cảm xúc về lại phút ban đầu
Và tất cả vẫn vậy, vì ngày ấy không có đâu.
Ver2:
Anh còn nhớ 1 ngày, ngày cuối đông lạnh giá
Nụ hôn đầu anh trao về em chỉ dám hôn/ nhẹ lên má
Đôi môi em mím chặt, rồi đẩy nhẹ anh ra xa
Hai gò má ửng hồng, không gian tĩnh lặng hai người không nói gì cả
Anh nhìn em, em nhìn anh trong sự ngượng ngùng vội vã
Và ta chẳng thể biết được, phía tương lai mình đã không còn/ là của nhau
Đâu ai muốn đâu
Nếu thời gian có thể quay ngược/ thì chắc chắn anh sẽ không làm như vậy đâu.
Dòng kí ức thay bằng điều ước/ anh sẽ mãi luôn nguyện cầu
Là hạnh phúc/ luôn mỉm cười/ trên đôi môi em
Và nước mắt/ không phải rơi/ trong màn đêm đen
Khi anh viết bài hát này, trái tim anh đã không còn được nhắc lên tên em
Mọi thứ đã/ đổi/ thay, kể từ khi anh để tuột đi/ hạnh phúc ấy/ khỏi tầm tay.
Em có nhớ không?
Em còn nhớ không?
1 ngày cuối đông…
Hook:
…
Ver3:
Cũng đã từng nghĩ là, mình từng coi nhau là tất cả
Ừ cũng đã từng nhớ là, dù bao sóng gió dù vất vả
Mình cùng nhau/ vượt qua, và rồi ai/ rời xa?
Người ấy của hôm qua, khoảng cách thêm càng xa…
Để rồi lắng lại tận sâu trong/ dòng kí ức/ hình bóng ai nhạt nhòa
Cố gắng xóa mà không thể xóa
Cố gắng quên không được gọi tên
Gặp lại em/ trong cơn mơ anh tìm đến
Nghĩ về em/ nụ cười ấy vẫn êm đềm.
Nếu ngày mai tình cờ gặp lại liệu/ em có còn nhớ
Nếu ngày mai mình nhận ra nhau/ chỉ qua từng hơi thở
Những kí ức khi xưa hiện về, liệu nó còn đã vỡ
Hay vẫn vẹn nguyên vẫn đẹp ngăn nắp ở trong/ từng ô nhớ.
Khi anh viết bài hát này, trái tim anh đã không còn được nhắc lên tên em
Mọi thứ đã/ đổi/ thay, kể từ khi anh để tuột đi/ hạnh phúc ấy/ khỏi tầm tay.
Em có nhớ không?
Em còn nhớ không?
1 ngày cuối đông…