Đang cố lưỡng lự sẽ vẫy tay chào hay chỉ nỡ đôi môi mĩm cười
Nhưng sợ em vờ là ta không quen như vậy có đáng không hở người
Đứng ở đằng xa đã nhìn thấy nhưng lại nép vào trong 1 góc
Phải làm gì lướt qua hay gật đầu chào vào 1 chốc..
Em..xin hãy nhớ thời gian mà hai đôi ta đã
Đổi lại chỉ là lời chào nhau..
Và....
-------Ver1:Seven Ken------
Dù đã hình dung sẽ lúng túng khi vô tình gặp buổi chìu tím
Nắm chặt đôi tay dồn nén hơi thở vẫn ngẹn từng mạch ở trong tim
Bao nhiêu suy nghĩ sẽ chào thế nào khi em lướt nhanh rồi quay đi
Vậy nếu lường trước liệu nặng lòng không đến cả câu chào em tước đi
Có khó chịu lắm thì em cứ nghĩ ta là người dưng mà khác họ
Nhưng liệu em biết lại đc gặp nhau thì cũng là nợ ổng ban cho
Ai hiểu bao nhiu trong cái cảm giác tồn tại vĩnh cửu mãi số 0
Lao động hăng say cho cái tình cảm cũng thành lao công không một đồng
Khoảng cách hai ta không với tới nổi là do đường tình giờ hai ngã
Hệ lụy duy trì cứ mãi xa cách người thương rồt cuộc thành người lạ
Lạc nhau trên đường ta vẫn còn mong có thể được gặp lại
Chứ lạc tình thương thì ta vô phương dù có ông bụt ở tương lai
Ta còn vách ngăn nên dù 1 đường ta vẫn cứ ngỡ có nhiều hướng
Không thể bên nhau là điều thực tế chẳng cần nằm mơ để mường tượng
Cách duy nhất ta nên khẽ gật khi lỡ vô tình ta chạm mặt
Vì thành người lạ dù ở cạnh nhau vẫn có rào cản sẽ chia cắt
-----Ver2:B.U-----
Vô tình gặp nhau vô tình yêu thương rồi đánh mất nhau vì vô tình
Nên người họa sỹ cũng phải buông xuôi và khóc khi không thể tô hình
Vì trong khung tranh là đôi tình nhân đã từng yêu nhau rất thắm thiết
Nhưng duyên không phận là do trời sắp khiến cho đôi mắt người nhắm tiếc
Chẳng dám mở ra vì sợ nước mắt sẽ lại lăn dài chẳng thể lau
Và thời gian đó sẽ gấp hay mở vương vấn sót lại biết để đâu
Không muốn nhìn nhận rồi lại từ khắc bên trong phía trái của ***g ngực
Hành trang mang theo là vài kí tự vác nặng trên vai đau còng cực
Cố vẽ nụ vười lên trang giấy trắng tô lại màu mắt và trên môi
Xóa đi tất cả ký ức đau buồn nhưng hàng nước mắt lại quên bôi
Từ những yêu thương rồi lại trở về thành người dưng
Đôi tay tạo nên sắp hết đoạn tích bỏ đi hồi ức ta đã từng
Con đường một ngã rồi chia thành hai vì chia về cũ
Nếu biết duyên trời sắp đặt ra sao thì đâu cần phải thốt thề đủ
Ôm gọn tâm tư nốt đắng vào trong tự hỏi yêu thương sao lại lìa
Trái tim một phần giờ tách làm hai số phận trời định đã mãi chia...
------Ver3:Spo-------
Nếu anh làm chủ được thước phim mà ngày nào ta gầy công dựng
Thì anh delete đi mọi các cảnh ngược lối nhìn nhau như người dưng
Khoảng cách đôi ngã không hề xa mà bước ngoặc đó nằm hai ta
Đến câu khỏe không chẳng thể nói ra thì cũng đủ hiểu tất cả mà
Anh vay nụ cười để chào em em trả cho anh sự lạnh lùng
Khẽ lướt qua nhau nước đọng trên mi nỗi đau xé nát đến tận cùng
Anh hứa lần nữa ta gặp lại nhau nụ cười anh sẽ không dễ buông
Con tim này dù có bóp nát nước mắt anh thề không dễ tuông
Cớ trời tại sao vẽ được hình nhân chàng trai lụy tình một cô gái
Mà không tô thêm 1 chút sắc màu để họ cạnh nhau trong sớm mai
Chã lẽ bao nhiêu ân tình đã từng không đổi đủ nụ cười
Cố lờ đi nhau quảng mặt quay đi điều đó chắc vui lắm hở người
Gửi lại cho em đôi môi biết cười và cả đôi mắt đã từng khóc
Gửi luôn con tim thủy tinh đã vỡ gửi lúc bình minh mặt trời mọc
Đổi lại chỉ muốn một điều từ em là vẫy tay chào khi gặp mặt
Hi vong mong manh chẳng dám mong đâu vì nước mắt kia đã dập tắt