những khoảnh khắc ở bên em … anh liệu có đếm được
tìm em trong kí ức … mỗi ngày anh đều ước
khoảng cách mình đừng quá xa … sự bức bối trong ta cũng đừng trở nên quá đà
để chính anh là người đẩy em ra và
hôm nay anh mất em ... anh mất tất cả
đánh mất hết luôn niềm tin … cảm thấy vất vả
nước mắt cứ theo cảm xúc rồi bật ra
đang chạy trên đường ray xe lửa cũng trật … anh giật mình thức giấc
nhìn xung quanh … anh nhớ em - điều anh quý nhất
anh đã sống là kẻ bạc tình … thì liệu chết đi có ai còn giữ kỉ vật
rồi 1 ngày nhớ về anh … nhớ về những ngày mà anh đã phí mất
từng tiếng nấc nghẹn lên và anh không thể nói thành lời được
buông tay là kết thúc ai đó cũng rời bước
anh ở đây em ở đó … 2 ta đứng giữa con đường mưa
ngửa mặt nhìn lên là khoảng không vô tận … bầu trời nhiều mây xung quanh là cỏ cây ướt
nếu như có một ngày thời gian bỗng nhiên đếm ngược
thì mọi thứ diễn ra xem như vị đắng mà ta được nếm trước
còn vị ngọt là khoảnh khắc anh bên em, chân e thẹn bước … với bao hẹn ước
1 ngày dài, 2 trái tim, đêm đông se lạnh
từng hơi thở từng nhịp đập hòa vào nhau có lúc nhẹ lúc mạnh
hạnh phúc là những nơi ta từng qua mà chỉ có em và anh
những thăng trầm cuộc sống đã khiến anh né tránh
không còn 1 chút can đảm… nên ngăn cản khi em đi về phía anh
dù anh biết cả 2 sẽ đau nhưng hạnh phúc rồi sẽ đi về phía em
tâm trí anh rối bời, biết tựa vào đâu, còn là gì của nhau
căn phòng trống, hình ảnh em mờ dần theo làn khói ở góc cửa
rồi phút chốc nữa … em sẽ đi như chưa từng đến … như thứ ảo giác anh đang cảm nhận
đầy những lọc lừa … còn sự thật … tình yêu mình tan vỡ như giọt mưa