VỀ LẠI MIỀN THƠ ẤU
ST: Phú Quang
Một chiều lại về bên bến sông xưa. Dòng sông vẫn rì rào như một thời thơ bé. Chiều cuối năm sao buốt lòng đến thế, cây si già trầm tư thương nhớ con đò ngang.
Một chiều lại về với miền quê trung du, thương nhớ ai mà sông Thao trào nước mắt, ngỡ như mẹ cha vẫn chờ ta ngoài hiên vắng, ngỡ như chị ta lại ôm ta trong vòng tay dịu dàng.
ĐK: Một chiều lại về khi mái tóc pha sương. Cẩm Khê ơi sao dòng sông vẫn mênh mông thế. Ngỡ như còn đây một thời thơ bé.
Quê hương ơi, nỗi nhớ còn theo tôi suốt cuộc đời.