Ver1:
3 tháng nữa thôi bàn tay ấm áp phải buông r. Thật sự ko mún như v đâu anh à..Hạnh phúc đừng xa xôi.
Ngày anh đii ák, nó đang gần kề ngay bên cạnh. Chỉ còn bên anh đc vài 3 tháng cùng vượt wa hết mùa đông lạnh này. Giữ lấy nha... kỉ niệm tạo ra phải thật nhìu. Cùng nhau đii đến những nơi từng đii giữ lại kí ức ngày ta iu. Ngọn vắng liêu xiêu sẽ ko còn anh ở nơi đó. Ko ai chờ em, đón đưa đii chơi .... hạnh phúc bay theo cơn gió. Nụ cười ta có đó là niềm tin để cùng vượt wa đoạn đường dài. Em sẽ ko sao sẽ chờ anh về ko cần ai ns đúq hay sai. Nơi đó ko ai chở che wan tâm, ko ai bên cạnh đâu ngốc àk!!! Nhất là ko em thỳ sao an tâm để anh 1 mìk em lo lắng... Cục nợ ơi, làm sao để thấy anh mỗi ngày!?! Làm sao để đc wan tâm lo lắng , ng lính xa nhà làm sao đây ??? 2 năm xa nhau chắc có lẽ lâu lám đúng hk anh??
Nghĩa vụ trên vai làm sao tránh khỏi thỳ thôi cam chịu 1 chữ đành...
Ver2:
Qua Valetine năm nay chắc có lẽ em sẽ nhớ anh nhìu lắm.. Bàn tay sẽ lạnh nước mắt sẽ rơi khi anh hk là ng nắm.. Em sợ lám ák.. sợ nơi đó khóe mắt anh cay.. Sợ giọt lệ đó vương trên đôi mắt chảy dài vào trong trái tim này?~! Những ngày nghỉ phép phải nhớ về đây cho em thấy anh có nghe hơm... Đừng buông tay em.. đừng rời xa em 2 năm xa nhau em trông mong . Anh ở nơi đó cứ yên tâm em sẽ lên thăm em thường mà. Sẽ chờ anh về xây dựng hạnh phúc trong ngôi nhà nhỏ của chúng ta. LÀ sự thật đó em ko ns dối lừa anh đâu.. Sẽ ko tạo dựng hy vọng rồi lại dập tắt, hứa rồi ko quên đâu ~~!! Nén giọt lệ sầu bùn đau ngậm ngùi em cố gượng.. Tổn thương chắp vá chờ ngày anh về nơi cuối con đường anh đứng đón.. Tấm thiệp hồng cầm sẵn trên tay xin gửi cho anh lời dặn dò. Hôm đó phải đến đúng giờ vì chú rể ko thể vắng mặt đâu đó. Hãy mỉm cười vượt wa khó khăn cùng em nắm chặt lấy đôi tay.. Mong về cưới em làm vợ đừng để em chờ hoài ở nơi đây............
Hook: Tìm đâu những kí ức chúng mìk lúc xưa.. anh phải xa...thật sao?~?
Bàn tay em chẳng đủ sức để giữ lấy
Những kỉ niệm xưa.. giờ cất đii..... chôn sâu trong lòng,,,,,,,