Một ngày chỉ có 24 tiếng
Nhưng sao trôi dài như 1000 giờ
Anh Nhớ em theo hang triệu nỗi nhớ
Chỉ im lặng mòn mỏi hy vọng và đợi chờ
Anh bắt đầu 1 minh khóc vô cớ
sao em ko còn tin vào chúng ta nữa
Cô đơn đang hát
1 Bài hát tình yêu, yêu đến thật đáng thương
Mưa qua rồi sẽ xuất hiện con đường
Rất ngẫu nhiên, dừng lại ngay chỗ này
Nơi đã đi qua cùng em tay trong tay
Chỉ là anh chưa quen thôi,còn đường thì quá rộng
Tự kéo cao cổ áo trong cái lạnh đầu đông
Mặt trời lặn rồi mặt trăng lên Đêm dần qua suy nghĩ không tên
Nhìn thấy em đau lòng tâm trí anh càng buồn them
Tự nhủ với bản than mình buông xuống và mạnh mẽ lên
Nhưng anh lại sợ Sợ cuộc sống mất đi, kí ức nhàu nát
Yêu để rồi đau , đau để rồi khóc ,khóc cũng để quên những mất mát
Lưu lạc thì lưu lạc
Tình tan vỡ thì tình tan
Sẽ chẳng còn gì để lại và đáng tiếc nữa đâu
Chẳng còn j ta mãi chẳng thuộc về nhau
Em sống trong lòng anh và cũng chết đi trong đó
Mây làm sao bay được khi bầu trời kia ngừng gió ?