Đếm những nhược điểm của anh ấy
Thật ra đã bỏ qua nhiều ưu điểm
Cuối cùng đã biết được một điều
Vẫn không nhịn được mà lưu luyến
Rộng lượng là yếu điểm chí mạng,
lợi dụng để trở về chốn cũ
Biết là sâu thẳm tới vô cùng ,
hay vẫn luôn là cái hố ấy.
Bữa tối của một người ,
cũng có thể là bữa tiệc
Dù hai hàng lệ tuôn,
cũng phải mỉm cười nói câu tạm biệt
Có lẽ đó chỉ là thói quen,
đã quen lúc đau thương có người ở bên.
Vẫn biết chỉ là thói quen,
quen rồi lúc mệt mỏi có người bầu bạn
Có lẽ đó chỉ là thói quen,
đã quen lúc đau thương có người ở bên
Ngón tay hằn vệt nhẫn,
thời gian có thể xóa nhòa tất cả
Tạm biệt thói quen