Nghẹn ngào tình em nuốt nước mắt trong tim giấu sau những tiếng cười. Giờ chỉ còn lại em lẻ bóng đi bên đời, đường về còn xa xôi.
Đời là một dòng sông có mấy ai biết được cánh hoa kia trôi về đâu mà người còn chờ mong vẫn giữ mãi trong lòng tình thật nhiều long đong.
Thì hãy xem như lá rơi úa phai bên thềm nằm lay lắt nghe mưa trong màn đêm. Tình yêu hay là mơ thì cũng xa mất rồi để con tim ai nhiều tiếc nuối.
Tình ngỡ như thơ cũng sẽ vỡ tan bất ngờ vì nào ai biết khi yêu luôn mộng mơ. Tình yêu kia luôn nồng say cùng với bao tháng ngày mà ai đâu hay lệ đắng cay.
Thì hãy quên đi chúng ta cứ xem như là một cơn gió mong manh bên đời qua để thôi không buồn đau, vì biết sẽ không còn tình yêu mãi mãi cho nhau.