Mình ai đứng bờ bến kia chờ mong ai kia quay trở về
Mà sao thật lạnh lẽo không còn người chở che
Thầm nghe thấy truyền thuyết kia tận đại dương luôn luôn vỗ về
Mà nay chỉ sóng vỗ trong lạnh lùng
Đem ước mơ chôn vùi vào cùng ký ức anh và em
Sao nay người ra đi khuất xa
Nhưng nay em biết rằng con đường một mình em bước tiếp
Cứ âm thầm một mình chờ trong nước mắt
ĐK:
Trôi về đâu một mơ ước dẫu nhỏ nhoi trong chai thủy tinh
Em tin rằng mơ ước sẽ nhiệm màu vào kiếp sau
Nhưng giờ đây dần mất hút giữa nơi đại dương
Tựa như mơ ước ấy phai nhạt dần
Ngày xưa ấy người chở che dù tim em luôn luôn giá băng
Thời gian dần khắc dấu biết bao hân thù khổ đau
Người chẳng nói chỉ ngồi lắng nghe và luôn cho em những ước vọng
Dù cho những mong ước ấy đau lòng người
Chỉ đến giây phút này cùng giọt nước mắt rơi bờ mi
Em mong đại dương kia lắng nghe
Bao tâm tư em giấu đi để bây giờ chìm trong tiếc nuối
Em chỉ cần một lần được anh tha thứ
ĐK:
Trôi về đâu một mơ ước dẫu nhỏ nhoi trong chai thủy tinh
Em tin rằng mơ ước sẽ nhiệm màu vào kiếp sau
Nhưng giờ đây dần mất hút giữa muôn sóng xô
Tựa như mơ ước ấy phai nhạt dần
ĐK 2:
Trôi dần đi giọt nước mắt với trái tim đang đau rất nhiều
Em đau vì em biết những lỗi lầm mình đã gieo
Nhưng dường như chỉ như thế chẳng thể mang anh về đây
Chỉ em và chai thủy tinh xanh nguyện cầu
ENDING:
Xin thời gian chợt ngừng trôi để thấy ta tung tăng hát cười
Tuổi thơ từng khôn lớn không hận thù cùng nhỏ nhen
Để rồi khi ngày mai đến chúng ta sẽ được hồi sinh…..