Lời dịch:
Ánh trăng lạnh lẽo, chỉ nhớ đến con đường đá dẫn vào nhà ai
Trên góc mái hiên từng giọt từng giọt mưa đọng lại đã tràn đầy.
Nàng nói gặp gỡ là duyên
Hắn nói ly biệt thật khó
Sau một đêm ngọn ngư hỏa đã cháy tàn
Phong Hoa tự, Tuyết Nguyệt am
Khán lâu đài lại thêm một mùa xuân sang
Thái Hồ mênh mông cánh buồm trắng, Thiên Mục hồ ấm áp dòng nước biếc xanh
Gió lặng lẽ thổi qua bao năm tháng
Quay đầu khẽ cười
Ánh trăng nhạt nhòa
Hoa đài ngày xưa chẳng còn
Sắc hồng nhiễu loạn
Cầm tay thề hẹn một đời duyên phận
Cùng sánh vai trên cầu
Chiếc ô giấy tả tơi trong ngày mưa gió Giang Nam
Ánh trăng ấm soi qua con đường đá vào nhà ai
Mưa chưa dứt lại rơi tương tư đong đầy
Không nói trùng phùng là duyên
Không nói ly biệt là khổ
Đêm nay không gió không trăng ngư hỏa lụi tàn
Đừng quay lại sẽ phải thấy lạc hoa lưu thủy
Chẳng bằng đem cảnh thiều hoa đổi một khúc khinh ca bên chén rượu
Bao lần Phiên Sơn hoa đua nở
Bao lần sương phủ khắp rừng
Vẫn thế trận mưa này không dứt.
Phong Hoa tự. Tuế Nguyệt am
Khán lâu đài lại thêm một mùa xuân sang
Thái Hồ mênh mông cánh buồm trắng, Thiên Mục hồ ấm áp dòng nước biếc xanh
Gió lặng lẽ thổi qua bao năm tháng
Quay đầu khẽ cười, ánh trăng nhạt nhòa
Hoa đài ngày xưa chẳng còn
Sắc hồng nhiễu loạn
Buông ô hứa hẹn một đời duyên phận
Không ngăn được cơn mưa nhạt nhòa Giang Nam